Anh nghe sóng đời em thầm
vỗ lại
Lòng nao buồn xa xót bởi
thương yêu
Nếu tình anh chưa xoa nổi
vết em đau
Âu cũng bởi duyên trời
còn trắc trở
Thì em ạ ! Đời người như
kiếp nợ
Nợ em còn, duyên tàn cũ
chửa phai….
Nên tình anh ngợp ánh
sáng ban mai
Em đón nhận vẫn vương vài
mảnh tối
Mong bồ-tát chỉ dùm em ta
lối
Biển trời kia đang rộng mở
thênh thang
Tiếc chi em một bóng đêm
tàn
Để anh chở con thuyền gái
em qua lận đận
Tình mới trong em cả vầng
sáng lạn
Cái đã qua chỉ là rác
thôi em!
Nắm rêu xưa hoen tạp, thấp
hèn
Sao em phải bận lòng nuối
nả?
Tình nhi nữ vấn vương hồn
khách lạ
Trên con đường thiên lý bỗng
chồn chân
Cái gì cần thì giẫm đạp
lên em
Hạnh phúc đời em, chân trời
xanh biển sóng…
Phạm Ngọc Thái
18/11/2018