Thursday, November 29, 2018

Nghĩ Về Dì Lucia - thơ Huy Uyên











Hẹn mùa-giáng-sinh sau tôi về
Bạc màu áo người tình lính trận
Mắt người hình như có thêm đuôi
Cây-thập-tự trên vai trĩu nặng.

"Anh về nghỉ đêm nay có kịp"
Ngôi sao Noel Chúa ba ngôi trên trời
Em lặng câm và cánh đồng trước mặt
Lửa bập-bùng bâng-khuâng hát đêm trôi .

Môi em hình như thoáng một nụ cười
Mối tình dấu vào tim khép kín
Cất vội nghĩa-trang để nhớ người
Dịu-dàng mấy ơi người yêu của lính !

Có còn những đêm đen hành-quân
Xóm đạo và thánh-đường hiu-quạnh
Yêu ai chưa trọn ấm chỗ nằm
Đôi mắt nhìn ai bài ca buồn thánh !

"Giáng-sinh này anh có thể tới vui
Tôi sẽ tới
thưa dì ở đâu cũng sẽ về đây"
Lời nguyện xưa bao nổi ngậm-ngùi
Lòng rưng lạnh trong tim người Thánh-nử .

Phải chi không là đạn bom chiến-cuộc
Dì Lucia in lớp bụi thời-gian
Phải chi bao nhiêu năm chia cách
Sân nhà thờ mái đỏ áo chùng đen .

Ngày đó tháng ngày ni đao-binh
Thánh-đường phủ dày bao nhiêu bom đạn
Cho dù tháng năm chia biệt mối tình
Dù lổi hẹn người đi hay còn sống!!!

Huy Uyên