Friday, October 19, 2018

Thơ Về Mùa Thu Đặng Xuân Xuyến









Hương Thu
  
Ô kìa chiều 
Ai thả nắng vương cây 
Tóc rối ai bay 
Mòn ai đuôi mắt 
Điệu lý buông lơi tính tang khoan nhặt 
Da diết bổng trầm xao xác sông xưa.

Ta hỏi chiều 
Thu đã về chưa 
Mà lá vàng rơi khẽ nghiêng thật nhẹ 
Mà gió mơn man vuốt ve thật khẽ 
Biêng biếc trời chiều 
Man mát hương sen.

Ta hỏi chiều 
Sao rất đỗi thân quen 
Tí tách bếp ai dẻo thơm cốm mới 
Câu lý giao duyên ngập ngừng bối rối 
Bồng bềnh người ơi 
Mây tím lưng trời.

Hà Nội, chiều 07 tháng 08 năm 2014

Sắc Thu

Tiếng cười trong veo, ngọt lịm 
Ngác ngơ, chim Ngói gật gù.     
Ngõ nhà ai hoa tim tím 
Dịu dàng níu khách lãng du.*

Làng Đá, 17 tháng 09.2016

Thu Lạnh
  
Người đã đi rồi, đi quá xa 
Bỏ ta ở lại với quê nhà 
Hôm nay về lại thăm làng Đá 
Ngơ ngẩn chiều tà ta với ta…

Giếng nước còn trong, bậc đã rêu 
Chênh chao chiều vọng tiếng cu gù 
Tháng chín thôi mà... sao đã lạnh 
Thu vàng vồi vội rải nắng hanh.

Ừ, trách gì đâu, chỉ nhớ thôi 
Người đi thì cũng đã đi rồi 
Nào ai biết được duyên mà đợi 
Mây tím lưng trời, thôi, cũng thôi.

Hà Nội, chiều 20 tháng 10.2017

Chút Yêu
- Tặng lương y Nguyễn Phúc Hựu -

Có chút Thu về trong nắng say 
Có mùi Sen dịu thoảng nhẹ bay 
Có người trai ấy chiều hôm đấy 
Vun một miền yêu nhẹ dâng đầy.

Hà Nội, ngày 20.08.2018

Thu Sớm

Em hỡi! Mùa thu đã đến chưa? 
Có nghe se lạnh gió chuyển mùa? 
Có nghe thoang thoảng thơm cốm mới? 
Có thấy nhà bên rúc rích cười?

Em nhỉ. Mùa thu đến thật rồi 
Sương chiều bảng lảng rắc muôn nơi
Diều ai dìu dặt chòng chành nắng 
Vắt vẻo em cười. Ơ ... đã thu.

Làng Đá, Hưng Yên 18.09.2015
  •  
Chiều Thu

Bảng lảng chiều 
Em thẩn thơ nhặt nắng 
Tiếng chim kêu lảnh lót sau vườn 
Chiếc lá mỏng cuộn mình rơi khẽ 
Gió liu riu
Run rẩy khóm cúc vàng 
Ngơ ngác nắng 
Em thẩn thơ nhặt nắng 
Hoa cúc vàng se sẽ trổ bông.
  
Hà Nội, đêm 12 tháng 09 năm 2013 
ĐẶNG XUÂN XUYẾN