Hoang vắng trên đồi cát đỏ
em về xóm chài ngày xưa
biển em trăm ngàn nỗi nhớ
Lạc-Đạo thuyền ai đậu bờ.
Mũi Né tình em trao ai
đường xa người không quay
lại
ngoài kia đồi núi truông
dài
lầu "Ông Hoàng"
xưa còn đó .
Pô-sha-nư chơ vơ gió cát
bỏ sầu "(Hàn)-Mặc-Tử"
thương đau
Mộng-Cầm cả đời đứng hát
đường lên dốc đá...phai
màu .
Trao tình em xứ Bà-Na
lên năm ngọn đồi mà khóc
gió lộng tình-nhân quay về
biển dâng trời chiều nắng
tắt .
Con sông xôn xao đời lá
ai xưa về mũi (Né) một lần
Cà-Ty dạt trôi biển cả
xanh bờ sông nước Bình-Hưng
.
Theo không(em)một lần
Phan-Thiết
ngã ba Sông-Cái-Hưng-Long
đường trần vương chi tưởng
tiếc
Khe-Gà đêm nay chong đèn
.
Ra đi quay lại bao lần
chiều rồi Cà-Ty còn đợi
thả tóc theo tiếng gọi
tình
sao nhớ thương người mãi
mãi.
Huy Uyên