- thơ Trương Thị Thanh Tâm
Ta trôi giạt giữa một chiều
bão tố
Trái tim yêu biết đau ngắn
hay dài
Lời thơ buồn dào dạt nhớ
người đi
Xa thăm thẳm mà sao như gần
thế
Đời trôi nổi nên tình yêu
đến muộn
Hay tơ duyên chưa đến lúc
chín muồi
Thôi thì để mặc tình quên
hay nhớ
Trái sầu đâu còn đắng lúc
mềm môi
Ngày yêu nhau do lời thơ
kết trái
Mộng mơ nhiều những tưởng
được bền lâu
Có ngờ đâu, duyên trái
mùa nên lỡ
Đếm giọt sầu chìm lắng những
hương yêu
Từ dạo đó ta nghe sầu lên
mắt
Những bủa vây, qua những
áng thơ buồn
Làm sao giữ khi đời nhiều
hương lạ!
Trái tình yêu cứ như thế
xa dần
Trương Thị Thanh Tâm
Mytho