Thì cứ cạn ly
Chỉ mới dăm ba xị
Mày cóc cần đời
Tao cũng đâu cần cái hư
danh thi sĩ
Chuyện tào lao hết tung
hô rồi cầu lụy
Nói như mày
Cái chuyện đời nhục lắm
cũng thành ngu.
Cái lũ bọn mình cứ như là
chó gặm
Gặm cái xương khô mà chẳng
mòn răng
Cóc chết ba năm còn quay
đầu về núi
Núi không còn cứ mãi lang
thang.
Rượu chưa say sao mày tủi
phận
Trách một thời mòn bút viết
thuê
Nghĩ cuộc đời mà thua mấy
con mẹ đĩ
Cái lũ bồi bút ngông
nghênh đòi làm kẻ sĩ....
Ô hô!
Uống nữa đi
Để có cái mà nhìn vào sự
thật
Bao nhiêu năm cái đầu chỉ
gật
Ngoác miệng tung hô
Nhớ ra " nhà văn An
Nam khổ như chó ..."
Mà con chó nào cũng huênh hoang
Đeo toàn mặt nạ.
Nói cho cùng
Mày tao cũng hèn
Có rượu ngu chi mà không
uống.
Hoàng Yên Linh