Có tiếng guốc gõ trên đường
rộn rã
Nghe đâu đây hương mùa cũ
đang về
Có tiếng ve râm ran trong
nách lá
Bỗng hồn tôi chừng xao
xuyến chiều quê
Hoàng hôn xuồng ảo mờ bên
góc phố
Ký ức nhập nhòe nụ hôn vụng
đầu môi
Hương đầu đời ủ sâu vào
tiềm thức
Ôi, sao nghe nhớ quá nụ
hôn đầu
Cây cột điện vẫn trung
thành đứng đó
Không rời xa dù dâu bể…bể
dâu…
Chịu làm chứng ngày sau
cho ngày trước
Em đâu rồi…? chừ chỉ có
mình tôi !
Đà Nẵng đó, phố xưa mình
vẫn đó
Mấy chục năm, lòng có mới
tí mô
Tên đường mới nhưng lòng
đường đâu mới
Gót chân em, ký vãng chẳng
mòn hao
Tôi đứng giữa Chợ Cây Me
lá nõn
Đến Ngã Năm,chân muốn quẹo
xuống Trường
Lại bâng khuâng giữa cái
còn cái mất
Phan Châu Trinh… còn đó
những mùa thương ! ?
Tuyền Linh
2018