Thanh Trương, Thanh Hòa, Thy Lệ Trang, Như Thu,
Lộc Bắc, Phan Tự Trí, Lý Đức Quỳnh,
Nguyễn Huy Khôi, Minh Thúy, Thiên Hậu,
Mai Thắng, Song Quang, Trần Như Tùng,
Hữu
Hảo, Thuyền Viễn Xứ, Trịnh Cơ
GIẬN TRĂNG
Chao ôi, sợ lắm những đêm
trăng
Bóng sát bên mình chẳng
nói năng
Tất tật rập khuôn như chế
giễu
Lầm lì im tiếng cứ khăng
khăng
Không là tri kỷ chia tâm
sự
Nào phải bạn đời chung gối
chăn
Nhà vắng hai người hai thế
giới
Thà rằng chỉ một khỏi băn
khoăn.
Phương Hà
Bài họa:
CHẲNG TẠI DUYÊN TRỜI
Vấp ngã đầu đời khiến hận
TRĂNG
Thôi thì chẳng thiết nói
hay năng
Cũng đành bó gối do vần
chết (1)
Nên phải đầu hàng trước
tiếng “ khăng “
Muốn lắm cả đời cùng sánh
bước
Mong sao suốt kiếp được
chung chăn
Thế mà hai ngả đà chia
cách
Không tại duyên trời, tại
vận “ khoăn “
(1) Tử vận
Thục Nguyên
NGẠI NGÙNG CHI
Người xưa đâu tá, chỉ còn
trăng
Giận dổi mà chi, nói với
năng
Gối lẻ ngày chờ, ai chẳng
khó
Phòng không tháng đợi, việc
gì khăng
Đôi lần thêm chuyến, vui
đò bến
Một chút nữa thôi, ấm chiếu
chăn
E ngại, rồi đây càng bối
rối
Cuộc đời thêm khổ bởi từ khoăn
Thanh Trương
CÙNG HẸN DƯỚI TRĂNG
Nếu muốn cùng người ngắm
sáng trăng
Hẹn hò chẳng quản nói
cùng năng
Ngày rằm nguyệt tỏ ta
chơi trống
Tháng tám trăng tròn,cuội
đánh khăng!
Đúng dịp không lo nên mở
dạ
Thuận thời chả sợ khá
chùm chăn ?
Đêm khuya,tâm sự tha hồ giãi
Ngần ngại chi, băn với lại khoăn ?
Thanh H òa
GỬI BÁC THỤC NGUYÊN
Hà cớ chi nà... bác
hận trăng?
Tại rằng thuở đó
chẳng siêng năng...
Yêu nhiều...mà mặt
còn như ngại
Nhớ lắm...sao lòng
mãi cứ khăng?
Tuổi hạc đừng than
mây, trách gió
Thân già chớ giận
gối, hờn chăn
Chưa nguôi , hãy bước
theo chàng Tử*
Bán quách cho rồi
khỏi phải " khoăn "!
Thy Lệ Trang
*HÀN MẶC TỬ với câu
thơ được nhiều người ái mộ
" Ai mua trăng tôi
bán trăng cho..."
KÉM TÀI...!
Hổ thẹn vô vàn bảo ánh
trăng
Giận mình quá tệ kém tài
năng!
Chậm rì mấy bữa không dò
ý
Bối rối bao lần khó hiểu khăng
Cũng ngại sương trêu bèn
nhắm mắt
Đâu màng bút hỏi vội vùi
chăn
Mong rằng phương ấy thôi
hờn nữa
Vẫy biệt xin chào cái vận
khoăn!
Như Thu
CHẾT EM
Xướng họa nhây nhưa quá
giận trăng
Tiếc thay chữ ít kém tài
năng
Đêm rằm tụ tập chơi u mọi
Ngày rạng rủ nhau họp
đánh khăng
Lạnh lẽo bên nhau đâu thiết
gối
Nồng hanh đơn lẻ kể chi
chăn
Đâu thù, đâu oán gieo vần
ác
Hết nỗi khăng khăng lại
tiếp khoăn...
Lộc Bắc
Jun2018
TỰ KIỂM DƯỚI TRĂNG
Tự kiểm ta ngồi thức với
trăng
Cho rằng vẫn ẩn chút tiềm
năng
Nay thời thơ họa hơn ...
nồi “lẩu”
Tựa thuở chăn bò được
món... “khăng”
Những tưởng ý vần sương với
tuyết
Như là thê tử chiếu cùng
chăn
Còn may nặn mãi ra vài chữ
Xin chị Phương Hà gác vận
“khoăn”.
Phan Tự Trí
GIẬN DỖI…
Giận trăng,vậy nhé,cứ giận
trăng
Can chi chị chẳng nói
cùng năng
Đêm khuya lặng vắng không
lời giễu
Bỗng tối im lìm ném chữ
“khăng”
Đến cả càn khôn sầu bó gối
Muôn vàn vũ trụ lạnh trùm
chăn
Thà rằng bùng nổ như cơn
sấm
Dỗi thế,bao người phải ngậm “khoăn” !
Lý Đức Quỳnh
HỎI TRĂNG
Rờ rỡ làm gì thế hỡi
trăng
Thân tôi nhỏ nhặt kém tài
năng
Lựa niêm trầy trật đôi lời
ngỏ
Cấu tứ bơ phờ một chữ
khăng?
Giấu kín ngại là không biết
ý
Phô ra không khéo phải
"chùm chăn"?
Chẳng thà ngồi vậy vui
nghiền sách
Đỡ khổ NGƯỜI TA...băn với
khoăn.
1-7-2018
Nguyễn Huy Khôi
YÊU TRĂNG
( hoạ 4 vần )
Mở mắt chào đời với ánh
Trăng
Khuya về thích ngắm tự tiềm
năng
Dù rằng thể lực không cho
phép
Để mặc tâm hồn vẫn quyết
khăng
Có buổi sương mềm nên
khoát áo
Nhiều giờ gió lạnh phải
choàng chăn
Trầm tư bóng Mẹ đêm rằm
sáng
Thổn thức bao điều , nỗi
nhớ tăng
Minh Thuý
Tháng 7_2018
VÌ SAO HẬN TRĂNG
(họa 4 vần)
Cớ gì lại phải hận ông
trăng ?
Ổng ở trên trời chẳng chức
năng
Rọi tỏa trần gian cho ánh
sáng
Soi vào chị Nguyệt chít
vành khăn
Say mê hò hẹn cùng chung
lối
Thắm thiết mơ màng hợp chiếu chăn
Duyên nợ không thành nên
giận dỗi
Tâm hồn đờ đẩn băn và
khoăn !
THIÊN HẬU
HÀ CỚ GIẬN TRĂNG
Hà cớ chi mà giận dỗi
trăng
Cần gì đến phải nói cùng
năng
Đồng thanh tương ứng
không vờ hỏi
Đồng khí tương cầu cứ chắc
khăng
Ánh nguyệt xuyên rèm khơi
tấc dạ
Thư phòng đợi bóng đỗ màn
chăn
Còn đây những mấy lần tao
ngộ
Tâm sự đêm dài bất khả
"khoăn"
Mai Thắng
180701
GIẬN TA BÁN TRĂNG
Học đòi Mặc Tử bán vầng
trăng
Nhưng bởi bất tài kém khả
năng
Bởi vậy,rao hoài không kẻ
chuộng
Cho nên ,nói mãi chẳng ai
khăng
Chung tình mỗi tháng Hằng
vào cửa
Đúng hẹn đến ngày Nguyệt
vén chăn
Hỏi cớ vì sao người giận
dỗi ?
Cứ xem Cuội đã...hết còn
khoăn
songquang
GỬI GẮM TÂM TÌNH
Gửi gắm tâm tình với lão
trăng
Từ mười đêm tới nhớ siêng
năng
Xua mây quang hẳn, con chồng
nụ
Rửa mặt thêm ngời, cháu
đánh khăng.
Tháng tám trao quà ngon
chuối, bưởi
Đêm rằm tặng giải ấm
giày, chăn .
Ngộ Không đe dọa đưa mù
chắn
Khiến dạ bao người băn với
khoăn .
Trần Như Tùng
ĐÊM BUỒN
Ché rượu khuây sầu dưới
ánh trăng
Thương người lỡ bước lắm
tài năng
Đầu thời vận đỏ luôn kề cận
Giữa buổi đen tình hết
khít khăng
Nếu biết duyên đời ngăn
bóng lẻ
Thì thôi trọn kiếp đắp
đơn chăn
Em luôn mong được lòng
thanh thản
Tránh gặp ưu phiền thoát
nỗi . khoăn.
Hữu Hảo
HẠNH PHÚC LÀ ĐÂY
Đan áo cho chồng giữa tối
trăng
Nàng là cô gái quả tài
năng
Khi xưa bay nhảy tình hời
hợt
Giờ đã quay về nghĩa khít
khăng
Vui vẻ kề vai no mủi mắt
Êm đềm sát cánh ấm giường
chăn
Vợ chồng đầy đủ không lo
đói
Cuộc sống an lành bớt khó
khăn
Thuyền Viễn Xứ
CÂM NÍN
Thơ thẫn đêm buồn dưới
ánh trăng
Im lìm chả thiết nói hay
năng
Tìm bươi kỷ niệm đâu nào
dễ
Cất giấu tơ lòng quả khó
khăn
Tri kỷ không hề
chia khác mộng
Nhân tình chưa khứng chịu
chung chăn
Bên nhau chẳng thể cùng
trao đổi
Chỉ biết bùi ngùi...băn với
khoăn !
TRỊNH CƠ Paris
( 04/07/2018 )