Phố và núi im lặng ng ủ
Cuối vườn ai hát giọng buồn
Em nép mình sau cánh cửa
Mùa hè đã chết cùng sông!
Ngồi quán mắt người mù
sương
Một mình cà-phê bỏ dở
Đậu kín trong tim mơ buồn
Mây mang đi đâu nỗi nhớ .
Tình người rồi có
phôi-pha
Treo lên vạn ngàn ký-ức
Dấu trong ai phố đợi chờ
Nhà thờ nao lòng chuông đổ
.
Con đường sao trời bảng lảng
Phải chăng đợi bóng em về
Pleiku đêm đèn xao bóng
Xám màu phố núi thu không
!
Em còn như những ngày xưa
Một mình dưới trời,mây,nước
.
Pleiku nằm chết đầu hè
Sao tôi quên em sao được
...
Huy Uyên