Người ta tang chế ba năm
Dân tôi tang chế Bảy Lăm
đến giờ
Người khôn phải học giả
khờ
Tự do tín ngưỡng? Giả vờ
điếc, câm!
Tự do ngôn luận? Thì thầm!
Loa phường, quận, xã ầm ầm
“chiến công”.
Ngày xưa Việt Cộng nằm
vùng,
Bây giờ Tàu Cộng khắp
cùng nhiễu nhương.
Người ta danh tiếng muôn
phương
Dân tôi chỉ bị khinh thường,
mỉa mai
Thanh niên phản kháng giặc
ngoài
Thù trong vội vã giương
oai “nhân quyền”.
Tự do bầu cử đảng viên
Những tên đảng chọn:
không điên cũng khùng!
Đảng riêng hưởng, dân làm
chung
Anh hùng nhốt hết, tôi
trung cũng tù!
Tự do đi lại giặc thù
Dân đi? Lo lót Hồng Dù*:
lao nô!
Phong bì càng dày tờ đô
Càng đi không “lại”*: đảng
vồ vập ngay!
Tự do nuốt đắng, ngậm cay
Đảng “ta” hạnh phúc, ngủ
ngày sướng thêm.
Bít, bưng độc lập màn đêm
Thương bao nhiêu Khúc Ruột
Mềm* trống trơn!
Ý Nga, 13.4.2016
*Khúc Ruột Mềm: nhại 4 chữ
“Khúc Ruột Ngàn Dặm” của VC
*Hồng Dù: nhại 2 chữ “ô
dù” của VC, ám chỉ chính sách hối lộ và tham nhũng của đảng CSVN
*Không “lại”: đưa dân làm
nô lệ xứ người, đảng chủ trương “Sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi”