Còng lưng gánh vải chợ
phiên
Se tơ, dệt lụa, Mẹ hiền
long đong
Đến khi về với nhà chồng
Thương thay lưng Mẹ càng
còng: nuôi con.
Bây giờ bại liệt héo hon
Mười con, chỉ một đứa còn
gần, lo
Khi xưa lặn lội thân cò
Mà nay thui thủi cụm co
chiếu giường.
Làm sao tỏ hết lòng
thương?
Làm sao con trẻ thuận đường
về thăm?
Mỗi ngày chờ trẻ-biệt-tăm
Biệt ly gần bốn mươi năm
chửa về.
Mẹ ơi! Con vẫn ủ ê
Một ngày tái ngộ thỏa thê
mong chờ.
Ý Nga, 6 tháng 5.2018