THƯƠNG ANH
Ai ơi người có biết
không?
Mỗi ngày chịu khó một
lòng chăm hoa
Thương anh yêu dấu hiền
hoà
Cành nghiêng, lá úa anh
ra giúp liền
Dùng dây buộc kỹ trước
tiên
Anh còn tỉa khéo chẳng
phiền nụ xinh
Êm đềm nắng trải lung
linh
Bướm vàng bay lượn ngắm
nhìn say sưa
Nhiều đêm tầm tả gió mưa
Thấy hoa ướt đẫm dạ chưa
yên lòng
Lắm phen tội nghiệp anh
chồng
Hoa Quỳnh ái ngại nhắc
ông vô nhà
Dịu dàng cánh mỏng thướt
tha
Lá xanh, nhụy mởn mặn mà
thắm tươi
Sáng nay gió nhẹ mây cười
Rộn ràng sóc nhỏ rượt
chơi quanh vườn
Qua thời một nắng hai
sương
Chừ đây nghĩ lại em
thương quý chàng.
Như Thu
Bài Họa:
CHỒNG TÔI
Chồng tôi bạn có biết
không?
Siêng năng cần mẫn nặng
lòng yêu hoa
Tình thương nỗi nhớ chan
hòa
Cân bằng xử thế ngẫm ra
thấy liền
Chữ tình chữ nghĩa đầu
tiên
Việc nhà việc nước nào
phiền vợ xinh
Mình thường thầm hỏi thần
linh
Vén màn chung thủy thử
nhìn dày sưa
Mặc cho trời dội cơn mưa
Cánh tay vẫn vững vẫn
chưa nản lòng
Sống lâu mới biết tính chồng
Yêu hoa yêu vợ là ông xã
nhà
Tính chàng rất đổi vị tha
Gặp khi mưa bão mặn mà vẫn
tươi
Lúc nào cũng nở nụ cười
Sáng ra vui vẻ dạo chơi cảnh
vườn
Hoa xinh cỏ lạ nhuộm
sương
HƯƠNG thơm phảng phất
càng thương mến chàng.
Thuyền Viễn Xứ
XÓT ANH
Người ơi người có nhớ
không?
Mùa hè đỏ lửa đau lòng đời
hoa
Cầu cho non nước thái hòa
Bảy Lăm thảm nạn xảy ra
liền liền
Anh Linh tuẫn tiết đầu
tiên
Vợ hiền trĩu gánh ưu phiền
vai xinh
Biển dìm oan nghiệt hồn
linh
Bầu trời tang phủ xót
nhìn hoa Sưa(*)
Rừng thiêng nước độc gió
mưa
Bao năm đày đọa họ chưa hả
lòng?
Bặt vô âm tín tin chồng
Dân bị bức hiếp các ông lấy
nhà
Trẻ thơ cũng chẳng buông
tha
Vùng kinh tế mới sao mà
được tươi
“Tự Do” hai tiếng nực cười
Bày ra luận điệu trò chơi
đoạt vườn
Nằm gai nếm mật phơi
sương
Gông cùm tù tội sót
thương thân chàng!
Kim Oanh
(*) Hoa Sưa màu trắng
TÌNH ANH
(Tặng anh chị Hương Thu)
Anh Hương có biết hay
không?
Chị Thu đắc ý trong lòng
vì hoa
Màu hồng cánh thật nhu
hòa
Bèn đem khoe bạn thơ ra
ngay liền
Lộng lẫy như một nàng
Tiên
Tình anh tặng đóa tan phiền
chị xinh
Trăng mơ đẹp giấc huyền
linh
Hoàng Tử Công Chúa đắm
nhìn say sưa
Cùng nàng vũ khúc dưới
mưa
Như tranh thủy mạc mộng chưa vừa lòng
Giật mình thầm nhắc gọi
chồng
Minh ơi, ướt hết mời ông
vào nhà
Hương Thu đằm thắm thiết
tha
Bao mùa lá đổ thế mà vẫn
tươi
Hạnh phúc rạng rỡ môi cười
Chuyện trò âu yếm vui
chơi dạo vườn
Dẫu thời mái tóc pha
sương
Tình luôn son sắt nàng
thương yêu chàng.
Kim Oanh
QUỲNH THƯƠNG MỖI CHÀNG
(Thương yêu tặng đôi bạn
đời Hương - Như Thu)
Xập xè én liệng lầu
không
Ngổn ngang trăm mối bên
lòng với hoa
Giờ đây đầm ấm an
hoà
Bồi hồi bài học thầy ra
nhớ liền
Có hôm Quỳnh bặt giấc
tiên
Để ai vất vả, muộn phiền
người xinh
Quỳnh rằng nhờ cậy uy
linh
Sắc hồng nay đã ưa nhìn
hay chưa?
Đêm ngày dầu dãi nắng mưa
Còn gì chưa đẹp mình chưa
thỏa lòng?
Ngắm hoa em lại thương chồng
Hoa cười: bà lại muốn ông
lại nhà!
Câu mời vẫn cứ thiết tha
Làn da có xạm mặn mà thêm
tươi
Bâng khuâng bất giác môi
cười
Đã bao nhiêu cuộc ruổi
chơi khắp vườn
Đã bao hoa nắng cành
sương
Để bây giờ thấm Quỳnh
thương mỗi...chàng.
Phan Tự Trí
NHÀ EM
Thiên nhiên có thấu tình
không
Ngày đêm chăm chỉ lòng
vòng ngắm hoa
Tâm tánh nhà em hiền hoà
Khéo tay bao bọc thật ra
liền liền
Điền viên là thú đầu tiên
Dẹp sâu đuổi sóc tránh
phiền cây xinh
Việc nhà phụ giúp tinh
linh
Đã quen từ thuở người
tình xa xưa
Nhiều phen dãi gió dầm
mưa
Chàng còn vất vả em chưa
an lòng
Có đêm tội nghiệp ông chồng
E Quỳnh lạnh cóng rinh
bông vào nhà
Yêu nàng rất mực thiết
tha
Che cành phủ nhuỵ rõ là tốt
tươi
Hoa rạng rỡ như muốn cười
Liền ngay anh rủ ra chơi
ngắm vườn
Tưởng ngày tóc bạc như
sương
Mình luôn sát cánh yêu
thương em chàng.
Thanh Hoà
EM CÒN NHỚ?
Em đi còn có nhớ không?
Ngày ngày anh vẫn ngóng
lòng tưởng Hoa.
Bao năm cuộc sống bình
hòa.
Bão bùng giông tố vượt
qua, vui liền,
Hy sinh vì nghĩa trước
tiên,
Giữ gìn hạnh phúc xây miền
tình xinh.
Phụng hòa Tiên Tổ anh
linh,
Con cái ngoan ngoãn, biết
trình dạ thưa.
Nhìn con, con ngủ say sưa
Tưởng rằng đời lặng mộng
đưa ru lòng.
Bỗng nhiên tai họa chất
chồng,
Mười ba năm hận, ta không
có nhà.
Anh thì “tù” mãi không
tha,
Em lo cày ruộng, thân nào
còn tươi,
Các con cũng kém nụ cười,
Thay vì vui nhảy, lo phơi
củi vườn.
Dù mưa, dù nắng hay
sương,
Nuôi con khổ nhọc, buồn
thương thân chồng.
*
Ngày anh trở lại mừng
vui,
Nhưng em, Ai bỏ chôn vùi
huyệt sâu?
Trời xa, đất cũng nơi
đâu?
Bảo Trâm
HOA NỞ
(Họa vận)
Gió ơi có biết mây không?
Mây đang hóa hạt mưa lòng
tưới hoa
Vườn quê mộc mạc yên hòa
Chung giàn vẫn bí bầu ra
nối liền
Bình thường, chẳng tục mơ
tiên
Trên nhánh ưu phiền nở nụ
cười xinh
Lục bình dẫu kiếp phiêu
linh
Nổi trôi ngày một mắt
nhìn nhặt, sưa
Đường trần dãi nắng dầm
mưa
Xuân xa xôi quá, ngại
chưa hẹn lòng
Ngổn ngang lắm nỗi chất
chồng
Độ trì, khấn nguyện xin
Ông muôn nhà...
Lụa tình dệt mãi thiết
tha
Đằm sâu năm tháng mượt
mà, tắn tươi
Hồn nhiên nheo mắt trăng
cười
Phiêu bồng mây gió dạo
chơi thăm vườn
Muôn trùng hòa hợp tinh
sương
Hoa thơm rộ nở…Nàng
thương đón Chàng.
Lý Đức Quỳnh
1/5/2018
HAI LOÀI HOA
(gởi tặng một người)
Em ơi! có biết hay không?
Đời anh nặng nợ bởi lòng
yêu hoa
Hoa người yêu bởi dịu hòa
Hoa cây vì bởi mượt mà
bên hiên
Hỏi rằng ai sẻ ưu tiên?
Phải lo săn sóc khỏi phiền
nét xinh
Cả hai đều rất chân tình
Dưới trời nắng nhẹ đứng
nhìn "say sưa"
Khi nào trời có đổ mưa
Hoa cây tươi mát rất ưa vừa
lòng
Hoa người thì lại thương
chồng
Chạy ra nhắc
khéo:"Ơi ông vào nhà"
Hoa nào cũng rất thướt
tha
Nên anh chăm sóc để mà tốt
tươi
Nhìn hoa anh nhoẻn miệng
cười
Yêu hoa, anh chắc hoa người
yêu hơn!
Hoa cây im lặng trong vườn
Hoa người biết nói:
"Em thương mình chàng "
Anh hôn lên nhẹ tóc nàng
Hoa tình nở muộn lại càng
đáng yêu!
songquang
5/1/18
YÊU QUỲNH
Quỳnh ơi! yêu quá rõ
không?
Nâng niu từng cánh đem
lòng dâng hoa
Em mang màu khoát nhu hòa
Tưới cây tỉa lá đem ra ngắm
liền
Nhìn em như một nàng tiên
Cho đời thanh thản tan
phiền đẹp xinh
Dịu dàng thanh thoát huyền
linh
E dè duyên dáng nắng nhìn
gió đưa
Rồi thì những lúc đêm mưa
Chập chờn giấc ngủ vì
chưa hài lòng
Tưởng như người vợ cần chồng
Níu tay nép tựa bên ông
vào nhà
Thân Quỳnh mềm mỏng kiêu
sa
Mùi hương nhè nhẹ đậm đà
sắc tươi
Hôn em mắt đắm môi cười
Nai vàng, sóc nhỏ đùa
chơi chung vườn
Cho dù tóc đã điểm sương
Thiên nhiên an hưởng yêu
thương cùng nàng.
Minh Thúy
Tháng 5_2018