LUÂN HỒI
Sinh ra ở
kiếp trần gian
Tôi theo lặng
lẽ tháng năm miệt mài
Đời người hoang vắng sớm mai
Yêu thương
qua hết ngày dài mỏi trông
Học bài
luân tử bao lần
Ngồi nghe
kinh Phật tần ngần xót xa
Kiếp này
sinh được thành "TA"
Kiếp sau
chưa biết làm MA xứ nào ?
Quanh đi quẩn
lại vẫn nghèo
Vẫn như kiếp
trước , bám theo trần đời .
"Kiếp
sau xin chớ làm người
" Làm
cây thông đứng giữa trời mà reo "
(1)
NÓI VỚI
XUÂN
Xuân ơi! Xuân đến làm chi
Hoa Xuân khởi sắc, mấy thì Xuân qua
Một năm Xuân nở một mùa
Để cho hương nát ,nhị thua cuộc đời
Anh về thương nhớ nhiều lời
Mà nghe Xuân khóc , đầy vơi sự tình
Ngày đi tháng
rộng năm dài
Chờ Xuân anh vẫn
chờ hoài nỗi đau
Xuân về anh có niềm vui
Xuân đi thương tiếc cứ ngồi nhớ Xuân
Yêu nhau anh tiếc mùa Xuân
Giữ Xuân ở lại, muôn phần đắng cay
Từ khi Xuân bỏ xứ nầy
Anh đem thương nhớ lên cây ngủ vùi.
Lê Hoàng
(1) Nguyễn Công Trứ