Tuesday, March 13, 2018

Thơ Xướng Họa - Cao Mỵ Nhân, Hồ Công Tâm, 
                     Nguyễn Kinh Bắc, Hồ Trường An

 








MẢNH TRĂNG THƠ

Từ lâu, để mực đọng nghiên vàng
Bút cũng âm thầm ngại điểm trang
Một nét ngọc phai thành lạc điệu
Bao lời châu nhạt lỡ tan hàng
Dẫu xuân còn đứng chờ hoa nở
Hay hạ đang ngồi đợi nắng sang
Thì cứ cùng thơ vui đối bóng
Theo trăng đi xé nửa thiên đàng

Cao Mỵ Nhân

LẠC DẤU ĐỊA ĐÀNG

Đây bức chân dung dẫu ố vàng
Vẫn còn phảng phất nét đài trang
Cố nhân từ độ chia đôi ngả
Kỷ niệm còn đây gọn mấy hàng
Lòng cứ nhủ lòng chờ hạ đến
Mặt mơ tưởng mặt hẹn xuân sang
Người ơi đã mấy thu tàn tạ
Lá phủ rêu phong dấu địa đàng

Hồ Công Tâm

TÌNH THƠ

Khi bóng thời gian bước vội vàng
Tập thơ ngày cũ ố từng trsng
Người đi để mối sầu trăm ngả
Thơ khóc giùm ai lệ mấy hàng
Đất khách ngậm ngùi nghe bão nổi
Quê nhà héo hắt đợi mùa sang
Thơ ơi, hẹn đến ngày tươi sáng
Với cả Tình Thơ ở cuối đàng

Nguyễn Kinh Bắc

NỖI NIỀM

Khắp nẻo quê Nam mịt bụi vàng
Tìm đâu thời mộng giữa thôn trang ?
Tuổi già hoài nhớ nhà thương nươc
Chiến bại đành tan ngũ rã hàng
Vóc hạc chưa sờn mùa tuyết phủ
Mái sương nào thẹn nắng xuân sang
Thủy triều xóa dấu chân trên cát
Còn sót trong mơ bóng Địa Đàng

Hồ Trường An (Troyes, France)