Thursday, February 1, 2018

Khúc Nghĩa Trang Buồn - thơ Huy Uyên








Mắt người lệ đổ ai soi bóng
bài ca đêm dạo khúc nghĩa trang buồn
cớ chi em quên vội vết thương
ngày vuốt ve nụ hôn cháy bỏng.

Em bỏ lại tôi giấc mơ kinh hoàng
nhớ về em mà lòng lặng câm
ai theo hoài mà lau dòng lệ
đêm thoáng qua dặm bước trần truồng .

Có đắng lòng em trăm nỗi nhớ
chút tình xưa còn sót lại trong hồn
bổng nơi người đằm thắm môi hôn
kỷ niệm về một ngày òa vỡ .

Giữ trong tay một khối tình buồn
xa người xa cuộc tình đã chết
em đi rồi nào có biết
o giông người một thuở vội vàng chôn .

Những sợi tóc em trói đời anh trở lại
bài thánh ca năm nào rong chơi
nhà nguyện ai còn giữ lại giọng người
chỉ đám tang cuộc tình là đi mãi mãi .

Lời cầu xin phiêu du hai đứa
cổ tích xưa trăm lối buồn phiền
đèn khuya nhà của ai khi mờ khi tỏ
tiếng người thì thầm .

Ai đi theo mùa lá rụng
giữ trên môi một nụ hôn buồn
em một mình mang tình mình
làm đám tang người mà lòng đau đớn .

Mọc cây trong tim bò dài ký ức
từ biệt người hạnh phúc chạy quanh
còn lại gì mà tôi làm của để dành
tình người đã mang theo hết .

Huy Uyên