Tuesday, January 16, 2018

Thơ Xướng Họa - Hồ Công Tâm 
                             & nhiều tác giả








ĐÁM CƯỚI NGƯỜI TA

Duyên đến người ta phải lấy chồng
Ngày mai áo cưới sẽ sang sông
Anh về ấp ủ cành hoa trắng
Em cứ vui lên với pháo hồng
Từ ấy chia lìa đôi ngã tẽ
Cách chi nối lại sợi tơ đồng
Kiếp này thôi đã không duyên nợ
Hẹn kiếp sau... nào biết có không ?!!!

January 14, 2018 
Hồ Công Tâm 

CẦN CHI XE HOA EM ƠI

Nàng ơi, xin lấy tớ làm chồng;
Ghe sõng cần chi  -cứ lội sông.
Đón rể – em dâng ly rượu trắng;
Rước dâu – anh tặng nụ bông hồng.
Đôi ta thong thả băng qua rẫy;
Hai đứa nghêu ngao bước giữa đồng.
Đám cưới nào ngon hơn thế nhĩ?
Hôn nhân như thế sướng hay không?

Jan 14, 2018 
Đồ Bỏ TC. Trần Quốc Việt 

PHẬN ĐẸP DUYÊN ƯA

Mười hai bến nước bước theo chồng,
Chúc phận thuyền quyên đẹp bến sông.
Nhờ đức ông cha gieo phúc thắm,
Gìữ lòng chính đạo rạng xuân hồng.
Trang nghiêm xử sự gìn đoan chính,
Hiền thục tề gia dẹp bất đồng !
Duyên nợ ba sinh trời đất chứng…
Thay thuyền đổi lái một đời không !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

XUẤT GIÁ

Thuyền hoa từ buổi bước theo chồng 
Cô gái xuân thì ngắm bến sông 
Nở cánh sen vàng hương cốm mới 
Giấu vần thơ cũ bụi gai hồng 
Từ đi tóc mẹ vương tơ bạc 
Đến hẹn quê ai vẹn chữ đồng 
Dâu rể một nhà hoà thuận mãi 
Trăm năm tình nghĩa đẹp sao không?

Hawthorne, January 15, 2018 
CAO MỴ NHÂN


TÌNH CÓ NHƯ KHÔNG

Rồi em cũng phải tới nhà chồng
Con sáo nào mà chẳng quá sông?
Lễ cưới áo xinh và pháo đỏ
Vu qui hoa đẹp với rượu hồng
Xem này mới biết lòng son sắt
Thấy đó thì ra chuyện bốc đồng
Còn nhớ hay không ngày tiễn biệt
Cuộc đời coi lại có như không!

16/01/2018
TRỊNH CƠ (Paris)

VĨNH BIỆT TÌNH EM

Làm sao trách kẻ bước theo chồng
Chỉ ví phận mình tợ bến sông
Sáng đón âm thầm con sóng bạc
Chiều đưa lặng lẽ áng mây hồng
Bờ sa tiếc nuối vầng trăng thệ
Dòng nước tương tư một dải đồng
Vĩnh biệt tình em từ dạo ấy
Thề non hẹn biển cũng bằng không!

January 16, 2018
Thủy Lâm Synh

Phận gái quê

Bơm môi, sửa mũi trẻ bên chồng
Xứ lạ, quê người giã bến sông
Bệ vệ lang quân tóc bạc trắng
U ơ thôn nữ má thơm hồng
Mới thôi, đã chị hai,bà chủ
Ngày đó, như hoa dại, cỏ đồng
Ai hỡi lục bình duyên bọt nước
Nỗi niềm con gái hiểu giùm không

NDC