Wednesday, January 10, 2018

Sài Gòn Hơi Thở Đêm - thơ Huy Uyên









Theo em những năm tháng cuối cùng
Ngang Continental bạc lòng phố cũ
Pagode đậm màu cà-phê đen
Tóc bao năm nhuộm từng sợi bạc!

Hoa sứ đầu hồi ngã màu già úa
Vườn người cây cỏ ngậm ngùi
Nhóm tường-vi hồng sầu chưa nở
Gió đông chiều niệm-khúc tan phai .

(Cô-đơn đậu quanh bóng tối
Soi mặt thấy buồn trời Sài-Gòn
Đời ngang qua bổng đen hơn sói
Chén rượu trên bàn cay đắng tình em ) .

Givral sắc đêm đợi chờ
Phố buồn bóng dáng ai qua vội
Trên cao sao trời đổi ngôi
Tiếng còi quàng đêm lạnh giá .

Đi về cuối đường đầy gió
Sài-gòn trôi với chủ-nhật buồn
Ký ức người từng đêm trăn-trở
Giữa ngã tư mù bóng đêm sương .

Người ăn xin quờ quạng đèn khuya
Khung trời ngàn sao tắt lịm
Xa khuất Sài-Gòn hơi thở xưa
Hình như mùa xuân về quá sớm .

Huy Uyên