Mộng Đêm Trăng - thơ Lê Hoàng
Ngơ ngẫn
hồn xiêu lạc mấy tầng
Vầng
trăng nhật nguyệt đếm thu phân
Sương
khuya áo trắng mây lả luớt
Chìm
vào hư ảo dáng mênh mông!
Đêm
dài thương nhớ nhịp cầu vồng
Hưong sắc còn đó
dòng sông nhỏ
Bên cầu vưong bóng núi chập chùng .
Ai
đem con sáo vào lồng
Không
cho con sáo sổ lồng bay theo .
Bây giờ
sáo đã sang sông
Anh mang
chim sáo vào trong cuộc tình .
Đêm chìm
đắm tình yêu ngọt lịm
Giấc mơ
dài hai đứa bên nhau
Làm sao mình biết mai sau
Bây giờ còn thấy , còn cao mộng đời
Em mỉm
cười
Đôi mắt
nhè nhẹ
cho đời vui tuơi
Môi
em hồng nhạt êm trôi
Run run
anh khẻ hôn ngôi
chín tầng .
Ngực em , anh thấy phập phồng
Căng
căng ngọn núi , chim muông cúi chào
Làn da
em trắng như lau
Đường đi
vời vợi tìm đâu hởi nàng !
Hoa
cau xin vội trầu vàng
Ái ân mấy
thuở duyên nàng về đây .
Có duyên
, có nợ đuợc tình
Cho nên
"mắt biếc" với mình nhớ nhung
.
Đêm
nay ai
bỏ trời hoang
Đem
trăng trong sáng vào trong một mình
Trăng
tròn , trăng của mối tình
Vào
trong phòng nhớ cuộc
tình chung đôi .
Anh về xứ
ấy hôm rồi
Kết
xe suối tóc cho tôi
bùi ngùi
Em ơi ! anh đã
nghe lời
Yêu
thương anh vẫn chờ người dưới trăng .
Lê
Hoàng