Monday, July 31, 2017

Đợi Chờ - thơ L.T. Đông Phương

   






   
   Em vẫn đợi chờ người trên lối cũ
   Dòng sông hiền mát ngọt đất phù sa
   Mùa mưa lũ nước tuôn tràn phố chợ
   Hoa lục bình tím ngát nỗi chia xa

   Người biền biệt như con thuyền viễn xứ
   Em yêu người từ thuở tuổi vành khuyên
   Vai áo mỏng nặng nề câu vàng đá
   Nắng sớm mưa mai chăm chút hương nguyền

   Vẫn đợi người những mùa thu đỏ lá
   Hoa soan rơi bên những bước chân buồn
   Trao về người vầng trăng thu mười sáu
   Trao cuộc đời khi chưa biết trao thân

   Con đường cũ còn ghi câu tống biệt
   Bước chân người dẫm nát chút thanh xuân
   Em mòn mỏi nghe đời mình hóa tượng
   Mưa gió về bao phủ suốt trăm năm

   Vẫn đợi người đêm mịt mùng bóng tối
   Trăng phai rồi, trắng xóa cõi hồng hoang
   Nghe giục giã những hồi chuông thống thiết
   Nghe trong em năm tháng đã phai tàn…

                        L.T. ĐÔNG PHƯƠNG