Dịu Dàng
Hoa Muống Biển - thơ Huy Uyên
Lặng lẽ tím màu hoa muống biển
Chiều sót lại nắng vàng
Tôi đợi hoài sao em không đến
Mùa thu đã vội theo sang.
Sóng xô âm vang cùng bờ
Ngày em xa biền biệt
Bạc tình mình đánh mất nhau
Nhạt màu tigôn nuối tiếc .
Sắc hương tóc em bay ngày đó
Quê chiều nắng theo sang
Ly cà-phê quán đêm Thạch-Thảo
Tiếng hát giọng buồn "sang ngang"
Mộng tưởng người hạnh-phúc dài lâu
Bão đời vô-tình lùa cuốn
Từ lúc chia-tay nhau
Ký-ức ngủ quên một thời dĩ-vãng .
Chiều tháng bảy mây trời xa khuất
Trái tim lấp kín mộ-phần
Hoa-muống-biển phai màu tím nhạt
Khi quay về bổng nhớ lắm tình-nhân .
Biển đêm dịu dàng khói sương
Ảo-ảnh khép đôi mắt người u-uẩn
Tim treo ngang mặn muối cay gừng
Đã hết rồi
trôi ra biển cả .
Huy Uyên