Chùm Thơ Xướng Họa - Sông Thu, Thy Lệ Trang
NHẠT NHÒA
Người hãy ngồi đây uống với ta
Đêm nay mờ ảo ánh trăng ngà
Đắm trong men rượu, hồn phiêu lãng
Lạc giữa ngàn sao, mộng thướt tha
Nhắm mắt, ngỡ rằng đang hạnh phúc
Cầm tay, chợt thấy đã phôi pha
Thôi về đi nhé, sương dần xuống
Cẩn thận đường khuya ướt nhạt nhòa
SÔNG THU
CHIA XA
Chỉ còn nuối tiếc giữa đôi ta
Ngày tháng vùi chôn tuổi ngọc ngà
Sợi chỉ tơ hồng đành đứt đoạn
Niềm đau phận bạc chẳng buông tha
Trời khuya, gió nhẹ mênh mang lạnh
Phố vắng, đèn mờ hiu hắt pha
Anh ạ- em về trong nỗi nhớ
Nụ hôn buổi đó vẫn chưa nhòa
THY LỆ TRANG
Dừng bước chiều nay em ghé thăm
Mong tìm gặp mặt bạn tri âm
Hồ xanh ấp ủ đài sen ngát
Thềm vắng chơi vơi bóng nguyệt thầm
Dẫu biết ngàn năm đời mộng ảo
Vẫn còn muôn thuở khối tình câm
Lầu văn lặng lẽ, trang thơ khép
Hồn lạnh chờ trông tiếng dạ cầm
THY LỆ TRANG
KHÚC DƯƠNG CẦM
Hai tuần em chẳng ghé qua thăm
Nhà vắng im lìm tiếng vọng âm
Ngơ ngẩn vào ra, lòng quặn thắt
Thẩn thờ trông ngóng, dạ đau thầm
Lời yêu chưa ngỏ đà tha thiết
Nỗi nhớ đong đầy dẫu lặng câm
Đã muộn hay chưa tình cảm cuối
Thiết tha như một khúc dương cầm
SÔNG THU
Thân như trụ cứng chẳng lung lay
Bão táp, phong ba vẫn đứng ngay
Gió dập mưa sa, cành ngữa mặt
Sương vùi tuyết phủ, lá dang tay
Dây leo cao thấp tranh giành đất
Rễ bám dọc ngang giữ vững cây
Sừng sững trơ gan cùng tuế nguyệt
Hiên ngang đỉnh núi ngắm mây bay
SÔNG THU
LŨY TRE XANH
Hoán vận
Mềm mại,dịu dàng trước gió lay
Xanh xanh, tươi mát một hàng cây
Thân cao, lá mảnh nhìn trang nhã
Dáng gọn, cành thanh mọc thẳng ngay
Ngọn uốn vòm cong che nắng đến
Tàn rung sóng gợn đón mây bay
Xa quê thấy cảnh hồn xao xuyến
Muốn giữ thời gian trong cánh tay
THY LỆ TRANG
Hãy đứng lên em, sắp muộn rồi
Ngăn giòng lệ ứa để sầu vơi
Cất sâu kỷ niệm vào quên lãng
Và đến tương lai với nụ cười
Nước đã tràn ly khôn hứng lại
Chim đà tung cánh chẳng bay lui
Buồn vui rồi sẽ trôi qua hết
Còn lại gì sau một cuộc đời?
SÔNG THU
ĐÃ LỠ RỒI
Có trách than chi cũng lỡ rồi
Dù rằng mắt lệ vẫn chưa vơi
Duyên hờ chợt tỉnh tàn cơn mộng
Ước hảo cuồng say vỡ tiếng cười
Canh bạc ngỡ ngàng không lối gỡ
Cuộc tình chua xót chẳng đường lui
Tri âm khoảnh khắc thành xa lạ
Đành phải lìa nhau suốt một đời
THY LỆ TRANG
Hoán vĩ vận- thuận nghịch đơn cú đối xứng
Thu tiễn người hay ta tiễn Thu?
Mù sương lãng đãng dốc sương mù
Khép mi giòng lệ tràn mi khép
Ru tiếng tơ lòng đọng tiếng ru
Biển sóng âm thầm yêu sóng biển
Thư tình vụn vỡ khóc tình thư
Hắt hiu trăng lạnh buồn hiu hắt
Từ giã xót xa phút giã từ
THY LỆ TRANG
THU TÀN
Thu tàn...ảm đạm cảnh tàn thu
Mù mịt không gian xám mịt mù
Rụng lá vàng khô mùa lá rụng
Ru lòng tím ngắt nhịp lòng ru
Nhạc sầu xao xuyến cung sầu nhạc
Thư nhớ ngập tràn nỗi nhớ thư
Nguyện ước cùng ai tròn ước nguyện
Từ ly chưa hẳn đã ly từ
SÔNG THU
Em ước mơ chi má ửng hồng
Ơi, cô thiếu nữ mắt xanh trong
Mai xuân vừa mới ươm chồi nụ
Phượng hạ còn chưa nhóm lửa nồng
Chớ ngẩn ngơ say lời cuối gió
Đừng lưu luyến nhớ bướm ngoài song
Sắc hương hãy giữ cho nguyên vẹn
Để buổi vu quy, gởi tặng chồng
SÔNG THU
MÙA THU TUỔI MƯỜI LĂM
Một khoảng trời xanh vởi nắng hồng
Mây thu bàng bạc, nước hồ trong
Dăm con bướm lượn cành hoa thắm
Vài chú nai xoe ánh mắt nồng
Ríu rít, chim khuyên về trước ngõ
Ngập ngừng, cô bé nép bên song
Bâng khuâng, trông ngóng phương trời lạ
Tự hỏi " khi mô sẽ lấy chồng?"
THY LỆ TRANG
Môi em từ đó nhạt phai màu
Lối cũ đi về chẳng có nhau
Lệ đắng, nhạt nhòa tay áo mỏng
Sương hoen, ướt đẫm cánh hoa sầu
Lá rơi...Tống Biệt...lời ray rứt...
Phím gảy...Dư Âm...khúc nghẹn ngào
Nửa mảnh trăng tàn treo biển vắng
Sóng đùa, cát vỡ, tím hồn đau
THY LỆ TRANG
NỖI NIỀM
Trang thư mực tím chữ hoen màu
Lâu lắm không buồn viết gửi nhau
Lòng đã hững hờ thôi luyến nhớ
Thì đành lặng lẽ nén u sầu
Vườn xưa, thúy liễu còn phơ phất
Thềm cũ, ngọc lan vẫn ngọt ngào
Mỗi độ thu về nhìn lá rụng
Lòng riêng tràn ngập nỗi thương đau
SÔNG THU