Treo Lên Nỗi Nhớ - thơ Tuyền Linh
Từ ngày mưa đổ trong hồn
Em xa ta…mấy dặm ngàn đã xa…
Bao mùa thu cũ sương sa
Ngóng theo vó ngựa nghe tà dương trôi
Ta về đứng giữa đêm sâu
Bới ngày tháng cũ tìm màu ái ân
Mặn môi nước mắt hồng trần
Chơi vơi bước giữa mù tăm cuộc đời
Tay cầm một nửa nụ cười
Nửa nào ghép lại cho vơi cơn sầu?
Im nghe tuyệt vọng dài lâu
Nghiêng nghiêng chén rượu bạc đầu đêm đen
Em về nơi ấy Bến Tre
Ngang qua Rạch Miễu có nghe giọt tình
Rụng rơi dưới đáy u minh
Vớt giùm ta lại bóng hình vừa tan?
Còn đây một chút hơi tàn
Ta treo nỗi nhớ lên ngàn dặm xa
Nghiêng chai nốc cạn thiên hà
Ta nghe hồn mộng… em là đà bay…
Tuyền Linh