Sunday, April 23, 2017

Đêm Cuối Năm Ở Quán Thạch Thảo 
                                         - thơ Huy Uyên








Ngồi lại cùng bài ca Thạch-Thảo
một mình quán cà-phê đêm hè
Tiamo tím màu thương nhớ
mắt chiều hoang mê ngủ say .

Giấc mơ người xa bay
bỏ trái tim đi không níu lại
cúc trong vườn trắng sắc hoa lay
giọng cười chừng như tê tái .

Mùa hạ đi qua chầm chậm
đêm trôi bơ vơ
hơi thở người buốt lạnh
những cây mimosa hoa nở bên hồ .

Tựa cửa nhìn mây thở dài
trong bàn tay ai cầm giữ
bên ngoài sương hạ chẻ tóc đêm rơi
cô-đơn chạy dài vụn vỡ.

Xa chi nhau thêm để phố buồn
ngọt dịu bước người khôn bước
đứng lại bên nhau cuối đường
lệ người hồ như thoáng mắt .

Có phải em bỏ tim mình đầu phố
vườn ai khép kín cánh hoàng-lan
mong manh lối về quê cũ
tình-yêu tượng đá trôi dần .

Đà-Nẳng bạc lòng hơi thở xa trông
ai đứng bên kia đường hiu hắt thế
cớ chi quán Thạch-Thảo buồn
lâu rồi chắc em quên nổi nhớ .

Thả lòng đi hoang lạc phố
em ngồi quán xưa cất giọng hát cú đêm
"Ta ngắt đi một nụ hoa thạch-thảo"
không đành
cắm trước mộ người chiều nay vừa mất .

Huy Uyên