Sunday, March 26, 2017

Thơ Xướng Họa - Cao Mỵ Nhân 
                                  & nhiều tác giả










[1]

THOÁNG BÂNG KHUÂNG

Chuông gọi hồn thơ giữa đạo tràng
Sững sờ xuân mới lại vừa sang
Chùa ơi, rực rỡ mười phương Phật
Bạn hỡi, bâng khuâng mấy ngả đàng
Khói tỏa bao la hồn bát ngát
Mây bay lơ lửng ý mênh mang
Màu lam thấp thoáng vương tơ tóc
Một chút mưa xuân cũng rộn ràng

Cao Mỵ Nhân 

[2]

XUÂN CẢM

Cứ ngỡ xuân nay đến trễ tràng
Chợt nhìn hoa nở báo mùa sang
Từng cơn gió lạnh lùa qua phố
Một thoáng hương thơm tỏa cuối đàng
Chị lắng chuông ngân từ tĩnh mịch
Em tìm cảm hứng giữa đa mang
Dẫu bao trăn trở đời vong quốc
Vẫn thấy trời xuân đẹp rỡ ràng

Nguyễn Kinh Bắc 

[3]

THÁNG TƯ KÌA ĐẾN…

Tháng Tư kìa đến… nhớ sa tràng,
Những tưởng thời gian đã lật sang.
Hơn bốn chục năm sầu chiến địa,
Bao hồn tử sĩ chết bên đàng !
Đang hăng trận đánh thì buông bỏ,
Đành nhục chí thua lại hận mang !
Cộng chiếm thành đô luôn cả nước…
Tào lao “giải phóng” rõ ràng ràng !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

[4]

QUÔC HẬN

Đạn phóng vừa xong được mấy tràng, 
Ở bên kia suối lệnh đưa sang: 
Súng buông, cởi giáp, rời tiền tuyến! 
Chiến tích, hy sinh quẳng giữa đàng. 
Quốc hận, đau này di luỵ mãi 
Phản quân, tội ấy vẫn còn mang. 
Giang sơn rực-rỡ giờ tăm tối, 
Hệ quả ngày nay đã rõ ràng!

Đỗ Quang-Vinh