Saturday, March 25, 2017

Thơ Xướng Họa - Cao Mỵ Nhân 
                                 & nhiều tác giả









[1]

THƠ CỦA TRĂM NĂM      

Mưa thêm mấy buổi làm chi nhỉ
Ta lỡ trăm năm hẹn một người
Nhìn nước buồn ơi triều sóng cạn
Ngó nhà quên bẵng nụ hồng tươi
Vàng thu chưa tới sao khô lá
Trắng nắng vừa tan đã biếng cười
Thơ viết thay lời tình bất tuyệt
Dấu vào chăn gối đợi mười mươi ...

CAO MỴ NHÂN 

[2]

CHO NGƯỜI KHỔ LỤY

Xin mời thí chủ ghé chùa chơi
Tình của trăm năm khổ lụy người
Lệ ngắn, lệ dài rồi lệ cạn
Xuân tàn, xuân đến vốn xuân tươi
Hồn thơ vạn chữ mơ hay tỉnh
Duyên nghiệp ba sinh khóc với cười
Chìm nổi trắng đen ai thấu được
Tấm lòng ai đó vẫn mười mươi

NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG

[3]

TÌNH PHAI

Thoắt đã bao phen ngợp sóng đời
Tình buồn theo mãi bóng xa người
Tưởng chừng mang trái tim khô héo
Như thể ôm màu sắc đậm tươi
Còn nhớ đâu đây từng giọng hát
Quên rồi thoang thoảng mỗi câu cười
Đêm nằm  ôn lại phương trời cũ
Năm ấy năm này... đã sáu mươi !  

TRỊNH CƠ (Paris)
24/03/2017