Tu Hú Gọi Hè - thơ Lu Hà
Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Duyên Phương Hoa
Tu hú gọi duyên tình phượng nở
Con ve sầu ra rả canh khuya
Thương em xõa tóc đầm đià
Heo may gió lạnh bên rìa hoang liêu
Hè năm ngoái phiêu diêu bóng đổ
Năm xưa hoài cổ độ trăng soi
Hao gày dáng liễu lẻ loi
Ngân Hà suối lệ mặn mòi sương rơi
Nghe thảng thốt nụ cười mây gió
Ái tình ơi, bé nhỏ chim xanh
Có thơ ong bướm trên cành
Bông hoa máu đỏ cái oanh tủi sầu
Buồn ghế đá chân cầu rêu bám
Buổi hoàng hôn ảm đạm mưa bay
Em về ngọn cỏ lắt lay
Tôi ngồi thơ thẩn đắng cay nỗi niềm
Chờ nguyệt bạch bên thềm áo trắng
Nét thơ ngây hình dáng em xưa
Hỏi rằng tôi hết say chưa
Nụ hôn rạo rực năm xưa đêm hè
Điệu tương sầu tiếng ve cao vút
Giọng ai ru hun hút tang bồng
Lạc miền băng gía hư không
Nôn nao cộng hưởng phấn hồng hồn em!
7.2.2017 Lu Hà