Sau Mỗi Lần Thánh Tẩy (2) - Lê Mai Lĩnh
tặng Hằng Ngô và Phuơng Tấn
Sau khi em tắm xong
Nếu không là trước mặt
Em hãy mặc áo quần sau lưng anh,
Anh hứa, rất chắc chắn, bảo đảm
Rằng anh không quay đầu lại.
Dẫu anh không quay đầu lại
Nhưng anh rất bảo đảm, rằng anh thấy hết
Bao nhiêu nốt ruồi nơi em, vùng cấm địa
Nhưng anh rất bảo đảm, rằng anh biết hết
Trên thảo nguyên em, bao nhiêu lá mạ non, bao
nhiêu vừa mới nhú
Nhưng anh rất bảo đảm, rằng anh nhớ hết
Bao nhiêu nếp nhăn từ rốn trở xuống
Và bao nhiêu dấu tàn nhang từ rốn trở lên
Cũng không ngoài tầm nhắm của anh
Cái nốt ruồi son to tổ chảng nằm giữa hai trái hồng
ngọc.
Cái nốt ruồi son cho em lâu đài
Cái nốt ruồi son cho em xe đời mới
Cái nốt ruồi son cho em một gã làm thơ
Một gã làm thơ mắt sâu, râu rậm
Râu mép, râu quai nón, không thiếu
Sau khi em tắm xong
Nếu không là trước mặt
Em hãy mặc áo quần sau lưng anh
Còn như em đủ lượng từ bi và hỷ xã
Hãy giữ nguyên như thế năm phút,
Cho trí tưởng tượng của thi sĩ bềnh bồng trăm cỏi
Chu du bốn miền
Ta bà ba cỏi nhân sinh.
Em hãy giữ nguyên như thế năm phút
Vừa đủ thời gian cho thị sĩ chọn cho mình một cuộc
quyên sinh
Từ đoạn đầu đài, giá treo cổ hay dựa cột chơi
Từ chết nước, chết lửa , chết chém hay thuốc ray
Nghĩa là thi sĩ muốn NÀNG chứng kiến thi sĩ chết
Cái chết cho một cuộc tình đắm say, dũng cảm
VĨ ĐẠI thay cho cái chết của THI SĨ vi NÀNG THƠ.
Sau khi em tắm xong
Là lúc anh đã qua đời
Em hoàn toàn tự do
Muốn mặc trước mặc sau là tùy em và tùy thằng khỉ
gió
Nếu như em có được thằng khỉ gió.
Lê Mai Lĩnh