Friday, February 17, 2017

Thơ Xuân Xướng Họa Triều Phong Đặng Đức Bích, 
       Trác Như, Như Thiền, Nguyễn Trọng Khiêm, 
            Bùi Văn Luông, Ngô Đình Phùng, Nguyên Vũ, 
                 Hà Thúc Hùng, Thái Huy Long, Huy Lữ, 
                    Thành Lê, Chu Hà, Tạ Chương Can, 
                         Đỗ Thanh Phong, Hư Vô










Bài Xướng

XUÂN MỘNG

Xuân lạc đào nguyên gợi giấc mơ
Huyền huyền ảo ảo ánh trăng mờ
Thuyền trôi cuối bãi chèo lơ lửng
Trăng quyện đầu non gió phất phơ
Tiên nữ soi mình lay bóng nước
Thi nhân chuyển bút kết vần thơ
Giật mình mới biết đêm nằm mộng
Tỉnh giấc chiêm bao tiếc ngẩn ngơ

TRIỀU PHONG ĐẶNG ĐỨC BÍCH  

Bài Họa 1:

NỤ CƯỜI ĐẦU

Tới độ con tim rộn giấc mơ
Nụ hoa thoạt hiện khó phai mờ
Xuân tìm ngơ ngác sông xanh biếc
Đông ngóng bẽ bàng núi bạc phơ
Hồn mộng chập chờn tơ với tưởng
Tâm tư lãng đãng nhạc cùng thơ
Nụ cười sao khéo đeo đai thế!
Đâu biết trùng phùng lại ngó ngơ

TRÁC NHƯ

Bài Họa 2:

ĐÊM MƠ

Đêm ấy ta cùng lạc cõi mơ
Thuyền trôi lờ lững bến sương mờ
Chèo khua nước bạc, sông huyền ảo
Trăng rải bờ lau, gió phất phơ
Ngàn ánh ngân vàng trong đáy mắt
Một trời sao sáng giữa hồn thơ
Em run giọng hát, lời tha thiết
Anh ngấm men tình, say ngẩn ngơ

NHƯ THIỀN

Bài Họa 3:

TA MÃI MƠ

Xứ lạ nghìn trùng ta mãi mơ
Về thăm Đà Lạt phủ sương mờ
Hàng thông réo gọi lời tha thiết
Thác nước trông chờ mái bạc phơ
Lữ khách mơ màng vào cảnh mộng
Thi nhân đắm đuối thả hồn thơ
Buôn chiều lam khói êm đềm quá
Giờ cách xa rồi nhớ ngẩn ngơ

NGUYỄN TRỌNG KHIÊM 

Họa 4 :

XUÂN MƠ

Ta sẽ dìu em đến bến mơ
Bên dòng suối mát,dưới trăng mờ
Lung linh đáy nước, trời xanh thẳm
Thấp thoáng bên bờ, lá phất phơ
Gió thoảng hương tình, khơi ý nhạc
Mây trôi hờ hững, gợi hồn thơ
Mời em sánh bước lên thuyền ái
Động mái chèo tình, chớ ngẩn ngơ

BÙI VĂN LUÔNG

Họa 5 :

XUÂN DẠ KHÚC

Một chiếc thuyền con đậu bến mơ
Không gian tĩnh mịch phủ sương mờ
Vầng trăng soi bóng làn da trắng
Đáy nước in hình mái tóc phơ
Tay ngọc lả lơi vài khúc nhạc
Vóc ngà xao xuyến mấy vần thơ
Canh tàn trở gót về cung quế
Mặc khách si tình đứng ngẩn ngơ

NGÔ ĐÌNH PHÙNG

Họa 6 :

ĐÊM XUÂN

Cảnh đẹp đêm xuân hẹn suối mơ
Rừng phong thay sắc ẩn sương mờ
Trăng non khuất bóng màng u tối
Gió nhẹ lay cành lá phất phơ
Tiếng hát giao tình nâng cốc rượu
Giọng ngâm truyền cảm dệt vần thơ
Mãi mê say đắm người trong mộng
Sực tỉnh bàng hoàng dạ ngẩn ngơ

NGUYÊN VŨ

Họa 7 :

XUÂN ƯỚC MƠ

Suốt cả một đời anh ước mơ
Dáng kiều tha thướt khó phai mờ
Tương tư từ độ còn xanh tóc
Vương vấn tới thời đã bạc phơ
Quê cũ luôn in bao ý mộng
Xứ người vẫn đượm lắm hồn thơ
Đường đời tuy đã chia đôi ngả
Vẫn nhớ về em dạ ngẩn ngơ

HÀ THÚC HÙNG

Họa 8 :

CỨ MƠ

Ngày đó lắm người ôm giấc mơ
Cứ coi Tổ Quốc tợ sương mờ
Tôn thờ Vô Sản theo huyền ảo
Sát hại sanh linh phải phất phơ
Nay đã đổi đời chưa sáng mắt
Hay là còn mộng mãi ngây thơ
Ai người dân Việt còn tha thiết
Hay cố quên đi ngoảnh mặt ngơ

THÁI HUY LONG

Họa 9 :

CẢ ĐỜI ƯỚC MƠ

Đến muộn âm thầm mỏi ước mơ
Cô đơn tĩnh mịch lũng sương mờ
Tay ôm suối bạc hồn phiêu lảng
Má tựa phong vàng tóc bạc phơ
Những tưởng cùng người hòa mộng ảo
Nào ngờ dõi bóng lạc rừng thơ…
Ơ… xa tiếng hát liêu trai lạ
Rót mật vào lòng bớt ngẩn ngơ

HUY LỮ
  
Họa 10 :

XUÂN TRONG MỘNG

Đêm ngủ say nồng chợp giấc mơ
Thấy nàng Tiên nữ dưới trăng mờ
Buông lơi suối tóc vương nhè nhẹ
Kiều diễm hình hài lất phất phơ
Mắt liếc đưa tình khơi nỗi nhớ
Môi cười gợi ý lắng hồn thơ
Hỡi người trong mộng yêu em qúa
Em đến cho lòng anh ngẩn ngơ

THÀNH LÊ
  
Họa 11 :

XUÂN TỈNH MỘNG

Mê Thiền cho lắm để nằm mơ
Đời mộng là đây thế giới mờ
Trăng ghẹo mày xanh mi biếc biếc
Nước đùa đầu bạc tóc phơ phơ
Cô em yếm thắm dìu quân tử
Hảo hán râu hùm dựa tiểu thơ
Sư Tử gầm gừ xua tỉnh mộng
Thiền Sư rét rét giả ngu ngơ

CHU HÀ

Họa 12 :

XUÂN NHỚ BẠN

Trằn trọc thâu canh lại mộng mơ
Bóng hình bạn cũ dáng lờ mờ
Thương người thục nữ thân vàng ngọc
Nhớ kẻ quần thoa tóc bạc phơ
Nghĩa trọng bao ngày theo ký bút
Ơn sâu năm tháng gởi thi thơ
Cho nên mới biết lòng chung thủy
Tình nghĩa như vầy ai dám ngơ

TẠ CHƯƠNG CAN
  
Họa 13 :

XUÂN ĐẤT HỨA

Đất hứa rằng đây của ước mơ
Rạng danh xứ sở chẳng phai mờ
Tiền nhân gầy dựng chân mòn gót
Hậu thế tô bồi tóc bạc phơ
Đúng bậc siêu cường hùng mạnh nhất
Tự do dân chủ dệt nên thơ
Khắp nơi mọi giới đều nô nức
Lập nghiệp nơi nầy chẳng ngẩn ngơ

ĐỖ THANH PHONG

Họa 14 :

BẾN XUÂN MƠ

Anh dắt em vào tận bến mơ
Sương giăng núi biếc phủ mây mờ
Một vầng trăng khuyết treo lơ lửng
Vai chiếc lá vàng rụng phất phơ
Suối hát rì rào vào biển mộng
Chim ca thánh thót vọng lời thơ
Bến mơ trước mặt ta chờ đó
Hạnh phúc tràn đầy dạ ngẩn ngơ

HƯ VÔ