Wednesday, January 11, 2017

Lên Trung Phước (*) - thơ Huy Uyên












Nước và rừng bạt-ngàn chân trời
Đèo Le mùa sang lặng gió
Đỏ quạch phù-sa về biển khơi
Cầm tay em đi kịp về chuyến chợ .

Ai đi mà không nhớ người Trung-Phước
Đò em lên xuôi xao xuyến câu hò
Em chúm chím cười luyến lưu chân bước
Dùng dằng về,ở lại trong tôi .

Đưa người lên đầu truông Nông-Sơn
Dọc đường làng uốn quanh rợp mát
Bóng ai xưa thấp thoáng trong vườn
Gởi cả đời trầm-hương lưu lạc .

Vách núi và hoàng-hôn màu tím
Vắng lặng tình tôi bóng chiều tà
Em tiễn tôi ra cuối bến
Ngó lên hòn Ngang tim mãi xót xa .

Bên sông nhà Thủ-Đản,Cửu-Liêu
Ngày ở gò Lu chăn dê Bùi-Giáng
Đọc thơ tình"gái lội qua khe"
Ngày theo em chợ chiều,chợ sáng .

Hàng quán đìu hiu gần xóm nhỏ
Những chiều hai ta trong tay bến Tranh
Nghe chuông nhà thờ đổ hồi giáo-xứ
Nghe tiếng ai hò Trung-Phước, Nông-Sơn .

Tình em cũng bay đi
Như đám mây trời .

Huy Uyên

(*) Làng quê Nông-Sơn+Quế-Sơn