Dáng Xuân - thơ Trương Thị Thanh Tâm
Không có anh đôi vai gầy run rẩy
Biết tìm đâu hơi ấm của vòng tay
Gío cuối đông thèm một chút men say
Đêm gối mộng bên mùi hương thanh khiết
Mới hôm nào nụ cười duyên tha thiết
Mà giờ đây đôi má nét xanh xao
Dù biết yêu là chấp nhận thương đáu
Không muốn quên đợi chờ thêm nỗi nhớ
Trái tim nhỏ mà tình yêu quá lớn
Đừng vô tình để lệ mặn bờ môi
Tuổi ngây thơ chập chững bước vào đời
Sao nước mắt vẫn rơi hoài trên má
Anh có nghe bước xuân về hối hả
Gốc mai vàng khép nép búp non tơ
Bướm nhởn nhơ chạm khẻ cánh môi chờ
Hương mật ngọt, xôn xao cành lá mới
Tay chưa vẫy mà bước chân chới với
Chưa giã từ sao ánh mắt thờ ơ
Để nhớ thương đọng lại phút tình cờ
Hãy giữ lấy điểm dừng thêm đôi chút
Men yêu sẽ làm lòng ta ngây ngất
Dáng xuân tươi mang hơi ấm cho đời
Hãy trao nhau vị ngọt ở bờ môi
Màu mắt biếc long lanh trời nắng mới.
Trương Thị Thanh Tâm
Mytho