Ngày Giỗ Bạn - thơ Thùy Châu
Trời Houston
buồn gác trọ tao ngồi uống
Uống một
mình với kỷ niệm ngổn ngang
Uống cô đơn
cùng với ánh trăng vàng
Uống một
mình làm sao đi tới bến
Cứ nhớ mày của
một thuở dọc ngang
Cứ nhớ khi
giữa chiến hữu hai hàng
Thành tượng
đá tiễn đưa mi lần cuối .
Rượu tràn
môi mà sao nghe như muối
Chát đắng
lòng dù cố nhủ mình quên
Tao với mi
đâu phải những thằng hèn
Mà mày chết
tao gục đầu buông súng .
Rót ly này
xem như là tao cúng
Mày đừng buồn
tao chẳng có chi hơn
Uống thay mi
tao cố nuốt căm hờn
Đồi khốn nạn
ngỡ ngàng cơn ác mộng
Trời Houston
gió mùa Đông lồng lộng
Thổi ngang
trời như bão ở lòng tao
Thổi thê
lương như hôm ở chiến hào
Nghe mày gục
mà lòng tao quặn thắt
Làm sao quên
phút giây tao vuốt mặt
Giọt lệ mầy
hòa quyện nước mắt tao
Đớn đau
xưa kỷ niệm biết khi nào
Lòng mới lặng
cho một thời chinh chiến
Xa quê
hương chưa lần về thăm viếng
Đốt cho mày
dù chỉ một nén nhang
Xin giờ đây
lung linh nến hai hàng
Gục đầu nguyện
một đời mi an nghỉ .
Thùy Châu (16/12/2016)