Gặp Người Lính Già Trong Quán Cà Phê
- thơ Huy Uyên
Ngồi quán ly cà-phê đắng ngắt
Những mặt người hằn mối thù câm
Hình như ai u-hoài lên mắt
Nhìn nhau xa xót chạnh lòng .
Nhỏ to câu chuyện ngậm ngùi
Thôi một đời người tóc bạc trắng
Qua hết rồi ngày tháng đầy vơi
Nơi đất người trào cơn uất hận .
Chôn cuộc đời mỏi mòn năm tháng
Giấc mơ xưa ôm mộng sông hồ
Tình người bỏ đầu sông cuối biển
Đào cho mình chiếc-hố-hư-vô !
Nhìn xe,người qua lại Saigon
Cố tìm ai đây giữ hoài ký-ức
Đời trao ta những bảy mươi năm
Sống lây lất quê người chờ chết .
Chiều nay sao anh không hề nói
Xa quê làm tượng đá mù câm
Sáng cốc cà-phê,thuốc vương sợi khói
Chiều ly rượu cay dỗ giấc đêm nằm .
Gặp người lính già đã mấy mươi năm
Hồn cũ còn phiêu-linh ngoài mặt trận
Chôn đời HO năm tháng âm-thầm
Nắm xương tàn về đâu quê quán .
Thôi một đời tôi, anh rao bán...
Huy Uyên
10-11-16/mall Kim Biên/Cali