Bếp Hồng Quê Ngoại - thơ L.T. Đông Phương
Nơi xứ người mùa đông về lạnh lắm
Chờ đợi hoài không thấy nắng hồng lên
Hoa lá xác xơ rũ cánh bên thềm
Ngày chưa hết bóng đêm vừa giăng trải
Đêm tối trời gió đập những bờ tre
Mưa từ đâu che kín lối đi về
Nghe tiếng vỗ của dòng sông nổi sóng
Trong nhà tranh bếp khô vừa mới nhóm
Đời thanh bình than củi cũng reo vui
Thoảng mùi thơm củ khoai sắn nướng vùi
Tay con lạnh, ngoại ân cần hơ ấm
Tay con lạnh , nhưng lòng con ấm lắm
Mặc bên ngoài mưa ngập tới chân đê
Ngoại thao thức cầu cơn lũ đừng về
Mùa màng mất theo từng kỳ đê vỡ
Bên lửa ấm con nằm thiu thiu ngủ
Con mèo mun cũng lười nhác cuộn mình
Mặc bên ngoài gió bão vẫn triền miên
Khi chợt tỉnh ,bóng ngoại buồn in vách
Con lớn lên rẽ đường đi hướng khác
Đời nỗi trôi sóng nước chốn quê người
Vinh nhục bao lần cười khóc đầy vơi
Mưa bão trong đời mình con nhận đủ
Trong tâm tưởng vẩn ghi hình ảnh cũ
Nhớ lửa hồng ấm áp mái nhà tranh
Giờ còn ai hơ tay ấm ân cần
Tay con lạnh và lòng con rét mướt
Ôi trãi qua biết bao điều thua được
Nơi xứ người càng lạnh những mùa đông…..
L.T. Đông Phương