Nha Trang, Biển và Em - thơ Huy Uyên
Thẳm sâu biển chiều
Bước chân thiếu-phụ
Ai còn trông theo
Bỏ lòng thương nhớ .
Hững hờ buông tóc
Nha-Trang một mình
Em đời mộng mị
Buốt lạnh đời tim .
Nắng ngã màu phai
Rừng chiều xuống thấp
Lạ lùng trong tôi
Em căng bờ ngực .
Tình người quá đổi
Em thả trôi nghiêng
Suốt đời mất ng ủ
Hai mắt lung buồn .
Thoáng hồi còi tàu
Đứng trên cầu Đá
Vàng đời trong nhau
Còn chi mong đợi .
Đại-dương bão-tố
Nha-trang ngày về
Rưng rưng quay lại
Mắt em có đuôi .
Em hồng hai má
Tim ai bến xưa
Cầm tù hơi thở
Chôn mối tình đầu .
Con sóng xô bờ
Trùng-dương xanh ngắt
Tôi về nơi đâu
Ru đời quạnh quẽ .
Huy Uyên