Mai Về Quảng Trị - thơ Phan Thạch Giang
Mai anh về Quảng Trị phải không anh?
Tìm dùm tôi dấu chân nơi phố nhỏ
Đường Quang Trung ngày xưa tôi qua đó
Có lũ bạn bè tán chuyện nhỏ to
Phải hay không mai chị về Quảng Trị?
Nhìn bến sông xưa có bạn em chờ
Ai ngờ đâu chuổi ngày dài ly biệt
Tiếc nuối một thời bên khoảng trời mơ
Rồi bao giờ em mới về Quảng Trị?
Đi dạo loanh quanh bên xứ Triệu Thành
Để nhớ thuở nào hái hoa bắt bướm
Tìm lại cho mình một chút tuổi xanh
Còn bạn đã về Quảng Trị hay chưa?
Mùa hè năm xưa người đi mất bóng
Chạy qua cầu Dài một chiều bom đạn
Hành trang mang theo rơi giữa sông Giòng
Quảng Trị tôi về khi vàng nắng hạ
Réo rắt quê nhà có tiếng ve ca
Thiên hạ nhìn tôi như người xa lạ
Mình đánh mất mình giữa chốn sinh ra
Đã lâu rồi tôi về thăm quê cũ
Để rồi đi ray rứt mãi trong lòng
Bến sông xưa giờ chỉ còn khoảng trống
Lối nhỏ tôi về chỉ có hư không
Tôi đã ra đi hơn quá nửa đời
Quảng Trị với tôi chỉ có một thời
Lưu luyến bao nhiêu chỉ là để nhớ
Mãi mãi xa rồi quê quán tôi ơi.
XL tháng 6/2012
Phan Thach Giang