Wednesday, October 26, 2016

Lắng Tiếng Thời Gian - thơ Trúc Thanh Tâm













1. TRĂNG LONG MỸ
 Đi viếng Chùa Ông, rằm tháng bảy
 Trăng quê bàng bạc, mắt em buồn
 Anh giấu vào tim, Trà Ban Lớn
 Còn hoài người cũ để anh thương!

2. TÂN HƯNG ĐÔNG
Cái Nước ngọn, theo thầy Vinh học
Quê nghèo xa cách, bốn mươi năm
Tân Hưng Đông, nhớ thời nhau rún
Vầng trán anh hằn thêm nếp nhăn!

3. BẾN NINH KIỀU
Đường phố thênh thang anh như lạc
Nhưng vẫn còn trăng bến Ninh Kiều
Một chút đau buồn, anh nói thật
Mưa lớn còn ngập lộ, em yêu!

4. CHÂU ĐỐC NGÃ BA SÔNG
Châu Đốc quê mình thêm đẹp lạ
Hai chiếc cầu nối nhịp bờ vui
Tình yêu còn mãi trong ánh mắt
Anh nắm tay em nở nụ cười!

  Phụ chú: Bốn vùng đất gắn liền với Trúc Thanh Tâm:
- Sinh ra tại Tân Hưng Đông, Cái Nước (Cà Mau)
 - Học Tiểu học tại Trà Ban Lớn, Long Mỹ (Vị Thanh)
 - Học Trung học và tham gia Văn nghệ tại Tây Đô (Cần Thơ)
 - Hiện sinh sống và sáng tác Văn học tại Châu Đốc (An Giang)

 5. CÙ CƯA
Giọt nước hình trái tim tôi
Mà sao em cứ giỡn hoài dưới mưa
Mà sao em cứ cù cưa
Để tôi đi sớm, về trưa một mình!

6. THỜI GIAN NÀO ĐỂ CHÁU QUÊN
Gọi anh, cháu gọi thầm riêng
Mà nghe canh cánh nỗi niềm
Khi đổi anh thành ra chú
Thời gian nào để cháu quên!

7. MÙA YÊU XANH NGÁT
Không gian lạ, thời gian cũng lạ
Tình gieo tinh mật ngọt trên môi
Xuân xanh ngát, mùa yêu xanh ngát
Nắng trong hồn, hoa bướm trong tay!

8. HẠNH PHÚC TRONG TA
Hạnh phúc phải nuôi dưỡng
Nó lẫn trốn trong ta
Một nụ cười tươi tắn
Như ánh nắng chan hòa!

9. TÌNH YÊU KHÔNG LỜI
Nếu anh làm biển cả
Em hạt cát nhỏ nhoi
Thế gian chưa định nghĩa
Bởi tình yêu không lời!

10. NHỐT GIÓ
Khi anh làm cơn gió
Hẹn hò đến bên em
Chỉ cần em hé cửa
Là nhốt gió êm đềm!

11. TỰ MÌNH PHẢI ĐANG YÊU
Tình yêu bài học lớn
Nếu mình muốn được yêu
Sẽ không còn lý thuyết
Tự mình phải đang yêu!

12. TÌNH RIÊNG MẶT TRỜI
Tiếng pháo, òa vỡ không gian
Tôi nguôi ngoai trên nấc thang phận mình
Chuyến xe đời đã quên tên
Hạt sương giấu, nỗi tình riêng mặt trời!

13. TRONG MỖI CHÚNG TA
Huyền cơ, chỉ Phật Trời mới biết
Sống làm người, tôi hiểu nôm na
Thiên đường, địa ngục gần nhau lắm
Ở trên đời, trong mỗi chúng ta!

14. HOA NỞ TRONG HỒN
Mắt nhìn đắm đuối, hình như
Tương tư rủ gió đến từ nẻo xa
Tóc bay sợi nắng thướt tha
Tình yêu mơn trớn nở hoa trong hồn!

15. THỦY ĐÀI SƠN
Thủy Đài, hương thơm hơi thở
Thơ ta dìu dặt hồn mưa
Em treo đời ta nỗi nhớ
Để tình lơ lửng trăng khuya!

 16. NÚI CÔ TIÊN
Em nằm xõa tóc bên trời
Ngàn năm ủ mộng, một đời nhớ thương
Ta từ xa biệt cố hương
Từng đêm đất khách giọt buồn rêu phong!

17. ĐẸP QUÁ TÌNH YÊU
Nắng đẹp quá, óng vàng trên tóc
Hơi thở em nhè nhẹ thanh xuân
Anh nghe hạnh phúc vô cùng tận
Muốn ghé môi hôn cứ ngập ngừng!

 18. HƯƠNG LỬA
Ngọt ngào hương lửa bên em
Môi chờ môi đợi, tay mềm trong tay
Quanh mình trời đất ngủ say
Nhịp tim khe khẽ đêm dài ái ân!

19. NHỎ LỆ VÀO THƠ
Ta chưa trả hết lầm than
Xin đời hãy nhỏ lệ tràn vào thơ
Ngàn thu, nói chuyện bây giờ
Ái ân đã khẳm chuyến đò tình yêu!

 20. TÔI SỢ MỘT ĐIỀU
Trên đời Thơ Văn không thiếu
Chỉ có người viết không hay
Và, tôi chỉ sợ một điều
Văn chương không còn hồn Việt!

TRÚC THANH TÂM
(Châu Đốc)