Em, Đêm Ngái Ngủ - thơ Huy Uyên
Vây quanh vầng trăng cổ-tích
Trên đồi chiếc bóng em đi
Cuồng-điên giữa trời đứng hát
Mong ai một buổi quay về .
Tình người rồi bay như mây
Nhạt phai màu đêm ngái ng ủ
Thao thức trong nhau cuối trời
Cớ sao em đi quá vội .
Bông tường-vi xưa ong bướm
Nụ hồng trao ai sớm mai
Vườn cũ ai chôn kỷ-niệm
Em về ngọt đắng giêng hai .
Em còn nụ cười Mo(na) Li(sa)
Trần-gian của người băng giá
Những ngôi sao xẹt ngang trời
Để quên tình ai từ đó .
Trên sông đò người đổ lại
Hoàng-lan hương thoáng cuối dòng
Ai rồi đi xa mãi mãi
Tôi về khâm liệm tình tôi .
Huy Uyên