Wednesday, September 28, 2016

Chiều Sài Gòn - thơ Huy Uyên









Chiều Sài-Gòn em hai mắt buồn
Giăng sầu quanh co phố nhỏ
Ghế đá lạnh đầy công-viên
Tôi thắp trong tôi nỗi nhớ .

Sài-gòn mây trời bàng bạc
Em ở đâu thấp giọng nụ cười
Gió còn quanh em ngọn tóc
Thôi tiếc chi qua một ngày vui .

Ở ngã tư đường Lê-Thánh-Tôn
Ngang quán Givral muốn khóc
La Pagode một mình
Người về cô-đơn chân bước .

Ngày chia tay không lời từ biệt
Dấu trong tim ngàn vạn chuyện buồn
Bến cảng,sân ga ngày đó
Tháng năm dài chi để hết đợi mong .

Tôi một mình đứng lại trong chiều
Những chuyến xe chậm về vắng khách
Tình-yêu em còn in đắng cay
ng-phiêu em một đời dâu bể .

Thắp buồn lên từng con phố
Mãi hoài rưng giọt lệ người
Tim ai một lần ngái ng
Gởi lại cho em chút hoang trôi .

Tôi giấc mơ em, Sài-Gòn
Em thân thể trần truồng ảo-ảnh
Thoáng hồn lược gương
Phụ tình chi cho thêm xót đắng .

Cả một đời đi quanh Lê-Lợi
Lạc bóng hình em đôi mắt hạ huyền
Ngọn đèn đêm chảy dở
Tôi về khâm liệm con tim .

Chiều Sài-Gòn hai mắt em buồn .

Huy Uyên