Đừng Nghe..., Hãy Nhìn... - Tiểu Tử Văn
Trước đây, muôn loài sợ nhất là bị cọp vồ. Cọp núp rình nơi bí mật rồi bất
thình lình phóng ra chộp lấy. Gặp cọp khó toàn thây, nghe đến cọp, muôn loài
kinh khiếp.
Nay lên làm chúa rừng, cọp tuyên bố vì muôn loài
phục vụ,
chỉ dùng tiếng gầm để thị uy hòng lập lại trật tự thôi, cứ chấp hành chứ đừng
lo lắng. Có loài hí hửng bảo rằng trước đây do rừng loạn, ổng cực chẳng đả phải
dùng biện pháp cứng rắn trấn áp còn nay rừng bình yên, ổng đã buông đao thành
phật, thay tính đổi nết, muôn loài khỏi sợ nạn cọp vồ lại còn được cọp bảo vệ
cho sống yên vui.
Có loài băn khoăn rằng ổng còn ăn mà cọp thì không ăn lá cỏ, trước đây tự
rình vồ để ăn, nay không động vuốt động nanh nhưng có cả một bọn lâu la từ trên
xuống dưới giúp rình vồ săn bắt, chết chóc càng kinh khiếp hơn, sao vội mừng.
Mới hay, chớ vội tin lời tuyên bố hoa mĩ đường mật của bọn cầm quyền.
Muôn đời cọp vẫn là cọp, cọp lốt cừu lốt nai chính là cọp ma giáo thành tinh,
càng nguy hiểm. Hãy cảnh giác!
7- 2016
Tiểu Tử Văn