Sờ Mồm Đoán Quan - Tiểu Tử Văn
Y giỏi đoán quan, không cần xem, chỉ cần lấy cái mu rùa rà rà vào mồm
người ta rồi hỏi hai câu là biết ai quan, quan lớn hay nhỏ, trăm lần như một,
tiếng dậy như cồn. Ngày nọ, có mấy tay quan lớn quan bé nghe danh, liền
tìm đến thử. Một
tên thò mồm vào cho đoán. Tay nọ lấy mu rùa rà vào, hỏi:
- Có phải cái mõm này hay ăn càn nói bậy, thường
vu oan giá họa không?
Trả lời: - Phải.
Hỏi tiếp: - Ăn dữ nói giỏi, ăn tham nói thánh từ
cái mồm này phải không?
Đáp: - Phải.
Y đoán là cán bộ xoàng mới lên, đang tập làm quan.
Y chóc!
Tên thứ hai thò mõm vào, y cũng rà rồi hỏi hai câu
như cũ nhưng lần nào cũng chỉ nghe trả lời không. Y đoán là quan chức hạng vừa.
Trúng phóc!
Tiếp đến tên thứ ba thò mõm, y lại rà và hỏi mấy
câu như cũ nhưng lần nào cũng chỉ được trả lời bằng sự im lặng. Y khiếp đảm
thưa rằng ngài là đấng thượng quan phụ mẫu, đảm nhiệm vai trò vô cùng quan trọng,
giữ trọng trách cương vị quốc gia. Đúng phóc!
Hỏi tại sao đã đoán đúng lại còn phân biệt chính
xác được quan to quan nhỏ, cạy lắm y mới
chịu bật mí:
- Hỏi động
một cái có tật giật mình khai có tức còn chút tâm thật, dạng nửa quan nửa lại,
thứ mới tập sự làm quan. Còn hỏi mà trả lời không tức tâm thật đã mất, chỉ còn
mánh khóe tráo trở đổi trắng thay đen, nằm lòng mánh lưới chối tội, xóa vết, loại
này đã lặn hụp quan trường nhiều năm,
thuộc hàng quan vừa. Còn hỏi động đến mà cứ trơ trơ nhất lặng nhì lì tam trì tứ
độn không nghe không thấy không nói
không biết tức là loại cao cơ thượng thừa, phải cỡ hàng cớm hàng kẹ hàng cụ
hàng tứ trụ triều đình. Đoán quan mà, đơn giản vậy chứ có cóc khô gì, hừm!
Tiểu Tử Văn