Đại Lộ Kinh Hoàng - Vĩnh Hoàng
Nếu ai đã
bước chân về Quảng Trị
Tiếng "KINH HOÀNG ĐẠI LỘ" vẫn không sai
Đất Hải Lăng ,đây chỉ bãi cát dài
Nằm hiu hắt bên dải đồi thoai thoải
Bước qua đây chân tôi như chùn lại
Lòng ngậm ngùi đau xót với quê hương
Những xác người nằm nghiêng ngửa bên đường
Không đầu, không tay không manh quần tấm áo
Đây đủ hạng người trẻ thơ ông già bà lão
Cố đi tìm, tìm hai chữ "TỰ DO"
Hàng hàng, lớp lớp như sóng biển nhấp nhô
Dắt nhau chạy vượt qua làn lửa đạn
Tiếng pháo nổ vang, xác người tung lên từng mảnh
Máu chảy thành dòng, vang vọng tiếng rên la
Bầy trẻ thơ đã lạc mẹ mất cha
Đứa chị lớn sụt sùi dắt em chạy
Từng loạt đạn bay, từng cơn lửa cháy
Từng lớp người nằm xuống ngổn ngang
Họ ra đi không kịp tiếng thở than
Đứa con nhỏ còn ôm choàng vú mẹ
Biết bao nhiêu, biết bấy nhiêu đứa bé?
Đang bơ vơ nhìn bom đạn dập vùi
Người bi thương nằm quằn quại chơi vơi
Kẻ sống sót cố tìm đường thoát chạy
Trên chiếc xe tải thương
Những phế
nhân ngoe ngoãy
Đây đoàn xe tải thương
Những chiếc xe bốc cháy
Khói ngút trời, lửa uất hận bốc cao
Ôi, nói làm sao
Biết viết làm sao cho vơi đi bao nỗi kinh hoàng khủng
khiếp
Hỡi con dân nước Việt
Hỡi dòng giống
nhà Nam
Qua đây ai chẳng bàng hoàng
Hương lòng tưởng niệm mấy ngàn sinh linh.
Vĩnh
Hoàng
Chiến trường Quảng
Trị 5/1972