Xa Xăm Quá Để Đời Ai Lặng Lẽ
- thơ Huy Uyên
Mây lang thang về ngủ đông cuối phố
Từ em đi cây lá buồn thêm
Cổ-tích xưa nằm chết lặng im
Gom hết trời đau thương buồn bã.
Em vẽ thêm chi
chiều đi vội quá
Tình-cách-chia lối-rẻ-thác-mời
Em ru nỗi đau của lá
Lá rơi và lá ngậm ngùi trôi.
Ai chôn ký-ức riêng mình
Thức dậy với nhói đau cùng tận
Vết thương xưa đốt lòng cháy bỏng
Vết thương chia hai đời tim.
Quên sao nên em về quá vội
Chiều Tam-Kỳ xa xót đợi chờ
Đắng lòng ai đi không tới
Chuyện cũ hoài xót đáng ngày xưa .
Để nhớ nhau đêm ngày chưa nói
Dĩ-vãng xưa đã mất đã hết rồi
Còn đâu lần đầu lần cuối
Để tình người ở lại riêng tôi .
Có ích chi lời yêu chưa trọn
Con tim đau chia biệt hai bờ
Trăm hờn dỗi ngày nào hò hẹn
Tôi sân ga đưa tiễn một người đi .
Nơi ấy một đời ai lặng l ẽ
Bỏ lại em phố nhỏ cuối trời
Xót đau đợi ai ngày quay lại
Vết thương xưa mãi ngậm ngùi trôi .
Huy Uyên