Tiếng Việt Của Tôi - thơ Lu Hà
Bạn ơi! Hãy tới nước tôi
Mà xem phong cảnh núi đồi gần xa
Phong vân trải rộng quan hà
Năm tư dân tộc ông bà tổ tiên
Lắng nghe giọng nói sầu miên
Tự tình lai láng ba miền Việt Nam
Đồng quê cò lả khói lam
Sáo diều bay bổng con tằm nhả tơ
Trắc bằng réo rắt vần thơ
Sắc không hỏi nặng huyền mơ ngã tình
Thăng Long hoài vọng bóng hình
Mộng hồn muôn thuở oai linh Loa Thành
Thuyền theo sông Mã tỉnh Thanh
Ngắm đồi sim tím trúc mành liễu buông
Thần kinh thành nội kịch tuồng
Huế thương vương vấn trống chuông nhà Hồ
Huyền Trân công chúa cơ đồ
Mô tê răng rứa nhấp nhô bướm hồng
Nỉ non vần điệu mênh mông
Cửu Long Vàm Cỏ non bồng tiêu dao
Hoài lang dạ cổ nghẹn ngào
Bà ba duyên dáng má đào Hậu Giang
Bưởi bòng cam quít thênh thang
Miệt vườn soài tượng dịu dàng khúc ngâm
Gừng cay muối mặn âm thầm
Cồn Tiên thổn thức tình thâm giống nòi
Miền Tây kênh rạch mặn mòi
Ca dao tục ngữ gác chòi lều tranh
Cao Nguyên luyến láy âm thanh
Tiếng chim ríu rít ngọn ngành suối ca
Mồ hôi bùn thấm vắt ra
Cung thương hồ thỉ gương nga điệu đàn
Nguyễn Du đẫm lệ chứa chan
Tiếng ta bền vững giang san vẫn còn
Nguyện thề sông núi sắt son
Việt văn phong phú vuông tròn thủy chung
Biển Đông sóng vỗ chập chùng
Thuyền trăng thấp thoáng bập bùng lửa tim
Trường Sa gió lộng cánh chim
Cát vàng ngọc qúy lặn tìm ngư ông
Truyền thừa giòng máu Lạc Hồng
Nam thanh nữ tú tiên rồng ngẩn ngơ
Trương Chi tiếng hát ai ngờ
Mỵ Nương say đắm đợi chờ tình lang
Lũy tre bao bọc xóm làng
Sân đình mở hội thiếp chàng ái ân
Mẹ cha khuya sớm tảo tần
Cù lao chín chữ nghĩa nhân sáng ngời
Bảng đen phấn trắng nên người
Sân trường rộn rã tiếng cười trẻ thơ
Đánh vần học chữ ước mơ
Thày cô khuyên dạy ươm tơ kén tài
Bể dâu chẳng chịu nguôi ngoai
Tôi yêu tiếng nói tương lai nước nhà
Thanh tao vũ điệu giang hà
Thoảng bay vóc hạc mượt mà lụa nhung!
Tượng hình sinh động vô cùng
Pháp Anh Đức Nhật thư hùng năm châu
Đồng bào ở khắp hoàn cầu
Tần ngần dạo gót mái đầu tuyết sương!
Hương sen xao xuyến nõn nường
Dẫu lìa ngó bẻ còn vương tơ lòng
Đoạn trường cát bụi thong dong
Ba kêu má gọi rằng mong con về
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Bến đò thuở đó tình quê mặn nồng
Lúa vàng trải rộng cánh đồng
Tao đàn hội ngộ quần hồng trúc hoa
Cầm tay nước mắt nhạt nhòa
Tiếng oanh thỏ thẻ một tòa thiên hương
Ngất ngây nở nụ môi hường
Trộn pha âm tiết càng thương tiếng mình!
9.7.2016 Lu Hà