Tuesday, July 19, 2016

Thư Về Phú Yên - thơ Huy Uyên










Sân ga Đại-Lãnh nằm chờ khách
Tuồng nhớ ai khép mắt chiều sương
Tàu qua Tuy-Hòa
đêm đi không hết
Ghé ga Tu-Bông nằm sát bên đường .

Phố ai giờ trông sao hiu-quạnh
Rừng mãi hoài chở gió hàng dừa
Sông dài tan trôi từng ngọt mặn
Bãi cát êm phủ trắng giấc mơ xưa .

Biển xanh cổ tích xuyến xao người
Về cầu Bà-Nôi, Chà-Là nghe tiếng hát
Nước xanh màu ngọc-bích da trời
Bước chân ai quay về cùng cát .

Thoai thoải đồi thông chiều Vạn-Giả
Màu nước đêm ở lại Đầm-Môn
Bãi-Giếng trôi dưới vầng trăng rớt
Nhà thờ Bằng-Lăng chậm tiếng chuông buồn .

Em nghiêng tóc thả xuống trong vườn
Vân-Hòa chan sương,nắng,gió
Ngồi bên đèo Quá- Câu ngó xuống Ô-Loan
Phượng-Hoàng xưa cánh chim bay có mỏi .

Mặt hồ soi tháng ngày gợn gió
Dải đồi xuôi thoai thoải sắc xanh
Em có về kịp mùa ruộng mía
Chân trời đàn trâu nhai cỏ ngoài đồng .

Ai đưa tình em tới dốc Găng
Dưới vịnh Xuân-Đài xanh mắt đèo Cả
Xuôi Bắc chiều qua vội Vạn-Ninh
Chia hai tình ai lối về Cổ Mã .

Đi qua Phú-Yên lòng thấy nhớ
Người ngày xưa giờ ở đâu rồi
Quê nhà bạc màu năm tháng cũ
Đã dấu đi nhiều quay quắt trong tôi !

Huy Uyên