Thursday, June 30, 2016

Mưa Chiều Đa Teh - thơ Hoàng Yên Lynh


                  






Đa Teh không em chiều mưa hiu hắt
Con phố thưa người mưa đổ buồn tênh
Nhớ về em với bao điều suy nghĩ
Trăng vẫn vơi đầy,đời cứ chông chênh .

Tôi đã già như hoàng hôn ngã bóng
Dĩ vãng chất đầy lặng lẽ mình tôi
Em đến rồi đi cơn mưa chiều vội vã
Khúc tình ca em để lại bên đời .

Em không về Đa Teh ngóng mưa bay
Thơ tôi viết thơ lạc vần dang dỡ
Mưa phố núi với mình tôi mòn mỏi
Hắt hiu đời tàn úa những giấc mơ .

Một nửa vầng trăng em giữ lại
Còn nửa trăng chờ tôi với ai .

Hoàng Yên Lynh