Hẹn Mùa Sau Tôi Về - thơ Huy Uyên
Em và những chiếc lá cuối cùng
Nơi đó quán phố rêu chìm lặng
Phai nhạt tháng năm
Hội-An ngày chờ người đến .
Hiên quán bạc lòng màu tím phố
Bên sông Hoài tôi còn ai
Hình bóng cũ quay về nổi nhớ
Xô tan-biền biệt xa người .
Em một mình chùa Cầu
Có buồn trôi hoài dòng nước
Ta đọng hiên đời sóng gió bể dâu
Để mai ngày xa cách .
Em dấu mãi trong tim hình bóng
Gian dối chi nhau
Những con đường sông dài lối rộng
Còn chăng một mối tơ sầu .
Thuyền trên sông trôi
Mái chèo về đâu khua mãi
Đá vàng cổ-tích nhạt phai
Khuya đi bỏ ai ở lại .
Những rặng cây già,gió và phố
Bước chân người về lặng câm
Những ngói rêu trở giấc không ng ủ
Dưới kia bến cũ đêm tàn .
Nơi ấy hoa lưu-ly vàng
Âm vang của lời niệm-khúc
Xa rồi những bước chân
Em trong tôi giờ câu từ-biệt .
Ở đó
những ngôi nhà không cửa sổ
Đêm buốt đìu hiu hẹn mùa sau về
Những con hẻm rêu xanh lối ngõ
Con tim bỏ quên đầu phố .
Rừng chiều nắng tắt
Tình theo
những chuyến đò ngang
Quên rồi chân ai xóm nhỏ
Đợi chờ thao thức bao đêm
Thoáng mắt ai vương màu nhớ .
Huy Uyên
(17-5-16)