H ãy Đứng Dậy - Phan Bá Ân
80 năm, từ
ngày có Đảng
Nhân dân ta
phấn khởi làm người
Hai mươi năm
đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào
miền Nam từ
vĩ tuyến 17 Hiền Lương
có không ít
người theo cách mạng
chôn, dấu,
tiếp tế, chống Diệm, phản Thiệu
Sư, Cha, trí
thức, nhà văn, nhà báo
học sinh,
sinh viên, nằm vùng, tình báo
theo giặc vào
bưng- hô hào chống Mỹ
hoà hợp, hoà
giải, ba phần ngang nhau
Biểu tình bãi
khoá, chống xâm lăng
Dân tộc tự
quyết, cho đến tự diệt
75 quy về một
mối, thống nhất , hoà bình
Bọn CS không
hề nói dối
chỉ vì ta không
biết đó thôi.
Chủ nghiã đại
dồng
Nên không còn
biên giới
đất liền, biển
đảo cuả cha ông
giao cho Tàu
dù bán hay cho không
cũng giống
nhau khi chúng là cọng sản
Dất là cuả
toàn dân, nhưng do đảng quản lý
duổi dân, thu
đất là quyền cuả đảng
cớ sự gì mà
trở nên dân oan
đâu có chi mà
phải than van ?
Giấy trắng mực
đen chúng ghi rõ rang .
Nghĩ mà đau
Bốn ngàn năm
tự hào
trải qua nhiều
triều đại
học theo thằng
hàng xóm to con
nên mãi còn
ngu dại
trong lòng vẫn
thù giai
song cứ cúi
lưng hoài
chạy theo làm
đầy tớ
chẳng chịu mở
mắt ra
chẳng chịu dẹp,
vứt, bỏ
đầu óc nô lệ
phù thịnh hơn
phù suy
chỉ vì ham
danh lợi
dù để đời chê
cười
Bọn vua
quan, chủ tịch, tổng thống
Là cái thá gì
Cùng một loài
láu cá
Chúng cũng
như ta
cớ gì tung hô
chúng
Hắn bảo
“giang sơn này cuả Trẩm”- Đồ xõ lá
Các người là
thần dân cuả Trẩm – đúng là bọn ba que
Ta là con trời
(thiên tử)- Hắn từ đâu lòn ra- đúng là thằng thổ tả
Chúng chỉ là
tiện nhân, là con vật bần tiện
Hãy đá đít,
xách tai chúng xuống
Cho cửu mã phanh thây
xữ “tru di
tam tộc”
Dánh chúng bể
đầu
nghiền xác
cho Hà Bá nhậu chơi
Hãy tỉnh dậy
bà con
đất nước đã
không còn nguyên vẹn
tổ quốc đang
lâm nguy
đừng tiếp tục
mê muội
Hãy đứng dậy
mà đi
Hãy hy sinh
cho con cháu
Hãy chấp nhận
thương đau
Chết cũng không
ân hận
Vì Việt Nam trường tồn…
Phan Bá Ân