Monday, April 18, 2016

Tháng Tư ở Sài-Gòn - thơ Huy Uyên









Tháng tư bốn mươi năm tàn trận
súng đạn xưa ngày bỏ lại Hàng Xanh
bên sân bay lớp lớp người chạy trốn
bước chân đi lạc lối quân-hành .

Gục ngã ba-lô thôi vĩnh-biệt anh
chiến-trường một thời ngang dọc
Hạ Lào, miền Trung ,nắng gió cao-nguyên
miền Nam đau thương, miền Bắc thui chột .

Quê-hương ngậm ngùi chìm ngập
quân xuôi Nam nước mắt trào dâng
súng đạn thù mồ chôn lũ giặc
tàn y xưa dỡ cuộc chiến-trường (xưa) .

Bàng bạc Sài-Gòn cháy đỏ tháng tư
tim nát tan rừng người bỏ chạy
chợ Bến Thành,
đường Tự-Do xác lính dù
ngã-tư-bảy-hiền xe tăng pháo nổ .

Tháng tư mùa hạ thây ngập máu
hờn căm ở lại với quê nhà
ngựa-trâu phơi thân theo chế-độ
tháng ngày phận bạc kiếp vong-nô .

Vợ con, mẹ khổ cả một đời
tháng tư ra trận cha nằm chết
một bầy người đói rách chơi vơi
từ buổi non sông thua cuộc .

(Em hạnh-phúc tháng năm xứ M
đau xót mồ hôi nặng nợ áo cơm
hơn bốn mươi năm tàn hơi ngã quỵ
tủi-hờn ôi thương xót vạn câu nguyền) .

Còn lại mây,lá héo trên cành
đã vàng chết từ tháng tư 2016
nổi đau xưa ai vội đem chôn
đêm tăm tối máu trào căm uất .

Thôi người qua một lần được mất
Sài-gòn nghĩa-trang còn có đợi chờ?

Huy Uyên