Em Xưa Tuy Hòa - thơ Huy Uyên
Em xưa nghèo áo thâm nón lá
bóng dừa xanh xiên ánh nắng mai
mây trên trời trôi về đâu cụm nhỏ
theo tình em than vắn thở dài .
Mênh mông xa bãi cát Tuy-hòa
đồi xương rồng, cỏ may chặn gió
nắng chiều cũng rưng nắng đi qua
những con thuyền mái chèo ngang phố .
Về Tuy-hòa mắt ai ngơ ngác
em đứng chờ bỏ tóc gió lùa
đi về đâu lệ người trong mắt
xóm chợ nghèo thui thủi
giấc mơ xưa .
Chất ngất nhớ ai mây ngủ trên đồi
xóm làng rớt quanh đây hiu-quạnh
nắng rưng sầu nhuộm màu mắt ai
lối đi xưa chơi vơi hồn lính trận .
Ngậm ngùi mấy mươi năm qua vội
đi rồi ai không nhớ chốn xưa
hoang mê qua vội đời con gái
Tuy-hòa bỏ quên tình cũ quê nhà .
Hỏi em về hôm nay hôm mai
đứng giữa phố dấu tích còn mất
chiều xa xăm người theo bước chân về
tim héo mòn bao mùa thao thức .
Vẫn còn đó nổi niềm nhung-nhớ
hiu hắt khuya vàng vọt ánh đèn
đi rồi có để tim ở lại
vây quanh ai những lảng khúc xưa quên .
Huy Uyên