Chiều
30-4 Đứng Lại - thơ Huy Uyên
Không còn một nơi để về
chiều ba mươi chột thui lặng khuất
tiếng súng nổ canh thức trời khuya
quán rượu đắng cay im tiếng hát
Cầm trên tay sửng ngọn hoa vàng
người đi rồi -ai nở lòng bỏ lại
rừng chiều thôi tím khúc chiều hoang
nhìn cờ người bay lòng sầu tê tái .
Chiều ba mươi bâng khuâng da diết
guốc mộc em chơ chỏng bên đường
những áo trận giày binh nằm như chết
phai muộn chiều sắc nắng rưng rưng .
Cạn ly rượu phố người cuối xuân
bến đời đâu đây quạnh vắng
những cột đèn ngủ buồn
vây quanh bài ca chiến thắng
(tháng 4-75).
Chiều ba mươi cụm mây phiêu bạt
lãng đãng trôi qua phố đông người
tiếng loa trên cao ngợi ca chế độ
ngã ba ngã bảy người chết trôi .
Em ở đâu rồi chiều ba mươi
cô đơn cùng tận
đền đài xưa cũ
ngày xưa ở lại bên ai
nhói buốt tình xa nhau phố vắng .
Em đi xa chắc thôi không về nữa
thần thánh chìm quên, đắm nổi buồn
tôi bên thềm chiều đóng cửa
chôn nửa đời theo dấu máu hờn căm .
Tháng tư chết trong người từ thuở
ngắt ngưng vội hồi chuông nhà thờ
thánh-giá chiều chao nghiêng cánh gió
lệ mắt ai đậm đỏ chiều ba mươi .
Huy Uyên